Editor: Chickenliverpate
"Trầm Ngạo, sao anh không nói gì đi chứ? Anh trả lời em đi..."
"Anh rõ ràng chính là Trầm ngạo của em, nhưng tại sao lại giả vờ như không biết? Không phải chúng ta muốn kết hôn sao? Không, chúng ta đã kết hôn rồi, anh ngẩng đầu lên xem em là ai, Trầm Ngạo."
"Trầm Ngạo, anh đã quên chuyện chúng ta đã thật sự kết hôn rồi sao? Trầm Ngạo, anh có còn nhớ trong hôn lễ của chúng ta, anh nói anh nguyện ý yêu thương e suốt cuộc đời này mà..."
"Trầm Ngạo, vì sao...anh..."
......
Sự kích động trong đôi mắt nàng dần dần biến mất, nội tâm nóng như lửa cũng từ từ lạnh xuống. Thấy người kia không hề nhúc nhích khi nàng kêu gào như thế, khi đôi tay nàng chụp lấy cánh tay hắn, khi sự kỳ vọng hoặc khẩn cầu tan vỡ, Trầm... Không đúng, Trầm Ngạo trước mắt này không phải Trầm Ngạo của nàng. Mặc dù vô luận là tên gọi hay dung mạo cũng đều giống như đúc người yêu của nàng ở thế kỷ 21, nhưng sau khi giãy giụa giữa ranh giới thống khổ và tan nát, nàng rốt cuộc hiểu rõ, hắn không phải là hắn!
Hắn không chút dấu vết thoát khỏi hai tay đang nắm chặt của nàng, một lần nữa dùng ánh mắt vô cùng cung kính bình tĩnh nhìn chăm chú nàng một cái, rồi lại cúi đầu thu hồi hơn mười cây ngân châm đang ghim trên da thịt Nhàn vương.
"Trầm Ngạo, anh, sao anh lại giống như một người xa lạ..."
Người này quá lạnh lùng!
Tống Đại Mãnh không dám tin, từng bước từng bước lui về phía sau, đôi mắt long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/33017/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.