Cách hai ba thước về phía bên phải là một chiếc xe lăn ánh bạc tuyệt đẹp.
“Vô cùng nguyện ý!”
Dư quang khóe mắt lướt qua người đang ngồi trên xe lăn, nử tử đáp lời đồng thời tự động ghi nhớ một phen.
Nhàn ngạo Vương gia của Đông Sở hoàng triều, là con thứ ba của Hoàng đế, do tiền Hoàng hậu sở sinh. Nghe đồn vừa mới sinh ra tay chân đã tàn phế, tướng mạo cực kỳ xấu xí, không thể tự lo liệu, đã vậy còn hơi bị điếc tai. Hiện tại đã hai mươi bảy hai mươi tám tuổi vẫn còn chưa có thê tử, hoàng đế cũng vì hắn mà gấp gáp. Dù sao cũng là nhi tử duy nhất tiền Hoàng hậu lưu lại cho Hoàng đế, Hoàng đế trái lo phải nghĩ rốt cục quyết định tự mình vì Tàn nhi tuyển phi tứ hôn.
Nhưng mà, nên chọn ai đây?
Trên dưới hoàng thành, tất cả những gia đình nào có cô nương, cho dù là bình dân bách tính hay vương công quý tộc, vừa nghe đến chuyện Hoàng đế chọn phi cho Tàn nhi, trong lúc nhất thời, gần như gia đình nào cũng trùng sinh một thiên tài cuồng nữ. Thiên kim trốn, cô nương tránh, môn hộ đóng chặt không nói, ngay cả khi Hoàng đế nhắc tới chuyện này mọi người đều giả ngây giả dại nói sang chuyện khác.
Lần này, Hoàng đế hoàn toàn lúng túng! Tay tàn chân tàn, tướng mạo lại xấu xí, cô nương nhà nào nguyện ý gả cho nam tử vô dụng như thế chứ? Sau này, có người ra chủ ý rằng: nử tử nào gả cho Tàn vương, tương lai không chỉ được tứ phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/33005/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.