"Về nhà thì có thể gọi đến đây mà." Lúc này, hoàng hậu cũng chen thêm vào một câu, "Cũng không phải là sinh ly tử biệt, nếu thật sự có chết, ngược lại chuyện này cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu người này còn sống thì chuyện đó cũng coi như là chuyện khác. Trừ phi, ngươi không muốn đưa vị bằng hữu kai đến đây để hoàng thượng gặp."
"Hoàng hậu nương nương lo xa rồi, nhi thần cũng không có ý này." Tống Đại Mãnh trả lời, "Chỉ là đường xa núi cao, sợ là nàng ấy vừa về đến nhà đi đường rất cực khổ, với lại nàng ấy thân là nữ nhi, nếu kêu nàng lại đây lần nữa, cũng không tốt lắm. Mong phụ hoàng hiểu cho.”
"Ồ! Vậy cũng đúng." Hoàng đế suy nghĩ một chút lại nói, "Không thôi, để qua mấy ngày nữa ngươi kêu nàng ấy đến đây đi."
"Hoàng thượng, cũng không lâu nữa là đến đại tiệc mừng thọ người, sao không mời vị bằng hữu của Đại Mãnh đó đến tham gia luôn đi?" Hoàng hậu rất là bỉ ổi mở miệng thêm lần nữa, quả thực là muốn gây khó dễ cho Tống Đại Mãnh.
"Phụ hoàng..." Tống Đại Mãnh đang muốn giải vây, thì đột nhiên Nhàn Vương lên tiếng, hắn không chút do dự mà đồng ý, "Nhi thần đã thay Vương phi đáp ứng rồi, đợi đến ngày mừng thọ người sẽ đưa người đến đây."
"Vương gia..." Sao lại có thể thay ta đồng ý! Tống Đại Mãnh chợt nhìn về phía Nhàn Vương, trên mặt cật lực nhẫn nhịn, không thể tin tưởng được. Ở đây nàng không có một vị bằng hữu nào, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/2976420/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.