“Hồi Phụ hoàng, hiện tại Vương phi vẫn chưa tỉnh ngủ.” Nhàn Vương trả lời: “Chắc Phụ hoàng vẫn chưa dùng bữa, xin Phụ hoàng dời bước đến đại sảnh, phòng bếp đã chuẩn bị xong bữa sáng, lâu rồi nhi thần không dùng cơm với Phụ hoàng.”
Vừa nói hắn vừa liếc mắt nhìn cửa phòng bên kia, khóe môi khẽ nhếch lên lộ ra một vài phần lo lắng. Trước khi Hoàng đế mở miệng, Hoàng hậu đã cướp lời: “Thật sự vẫn chưa tỉnh ngủ? Sao Bản cung lại cảm thấy hình như Tân Vương phi cố ý không muốn gặp hoàng thượng?”
“Hoàng hậu nương nương, vẫn chưa đến giờ Thìn, sắc trời hãy còn sớm, chưa tỉnh ngủ có gì kỳ quái?” Nhàn Vương ngay lập tức bác bỏ: “Trái lại, nhi thần cũng muốn hỏi một chút, hiện tại Thái Tử Phi đang ở đâu? Nhi thần tạm không nói Thái Tử Phi, chỉ nói Thái tử đệ đệ, có phải cũng nên dậy rồi hay không?”
“Ngươi...” Bị Nhàn Vương xẵng giọng, Hoàng hậu liền âm thầm chửi mắng hắn, giỏi cho một phế nhân như ngươi, dám nói chuyện với Bản cung như vậy. Sắc mặt bà ta thay đổi trong tích tắc, ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói: “Cũng đúng, Tuyết Oánh nhà chúng ta không thể so sánh với Vương phi nhà ngươi được. Nàng ta mới gả vào Vương phủ chưa được mấy ngày đã đi cả đêm không về ngủ, Tuyết Oánh là cô nương tốt, dù thế nào cũng không thể làm ra chuyện khác người giống Vương phi đây. Nhàn Vương gia, ngươi nhất định phải cẩn thận, ngươi chân không thể đi, tay không thể động, không sợ đêm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/2976413/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.