Edit: Chickenliverpate
Đôi mắt mê người của hắn dường như lúc nào cũng mang theo ý cười, ôn nhu tựa như ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi giữa mùa đông, sưởi ấm nàng.
"Ngươi là nam nhân." Tống Đại Mãnh lúc này đã thanh tỉnh, lắc đầu phủ nhận. Mỹ nhân vẫn chưa từ bỏ ý định nói: "Gọi ta ca ca cũng được. Ai bảo ngươi nhỏ hơn ta gần năm tuổi."
"Không, nhìn ngươi cũng không tới hai mươi chín, cũng là gọi ta một tiếng tỷ tỷ đi." Tống Đại Mãnh vẫn là không tình nguyện, nghĩ muốn chiếm tiện nghi của nàng, không có cửa đâu.
Tuyệt đối không nghĩ tới, nam nhân xinh đẹp đến không có thiên lý này, một giây trước còn yêu cầu nàng gọi hắn một tiếng ca ca, một giây sau đã thỏa hiệp: "Vậy cũng được, ngươi thoạt nhìn quả thật lớn hơn so với ta. Ta đây sẽ cố gắng gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ."
Hắn lại làm ra vẻ bất đắc dĩ, một bộ dáng hết cách với nàng.
Ta ngất. Đây là ý gì hả! Nghe vậy, Tống Đại Mãnh lập tức nổi giận: "Ngươi có ý gì? Ta nhìn già như vậy sao?" Nàng mới hai mươi bốn tuổi, còn chưa từng có sinh nhật, hắn đã hai mươi chín! Sao nam nhân này nói chuyện cũng đáng ghét giống như tên Vương gia chết tiệt kia vậy.
"Không phải ngươi nói nhìn ta không đến hai mươi chín sao?" Đôi môi đỏ như chu sa của nam nhân khẽ nhếch, tự tiếu phi tiếu. Da thịt sạch sẽ, trắng như tuyết, giống như tự động phát sáng, nếu đổi lại là nam tử khác, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/2976392/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.