Edit: Boringrain
“Không biết Vương cô nương đã có mối gả nào chưa?”
“Hồi bẩm Vương phi, tiểu tôn vẫn chưa hứa gả cho ai!” Vương lão gia lúc này ôn hòa lễ nghĩa hoàn toàn khác hẳn vẻ mặt thanh cao lãnh ngạo lần trước!
“Vậy sao?… Bổn vương phi đột nhiên nghĩ đến một người thích hợp.” Thủy Băng Tuyền chớp chớp mắt nói, tựa như vô cùng hứng thú!
Vương lão gia cũng bày ra một bộ phấn khởi hỏi: “Vậy, chẳng hay vị đó là ai?”
“Đại ca của bản vương phi cũng chưa có hôn ước, cùng Vương tiểu thư hôm nay lại vừa vặn đẹp đôi!”
Lời vừa nói xong, bầu không khí bên trong đại đường bỗng chốc trở nên an tĩnh lạ thường, mọi người đều đang đợi xem Vương lão gia sẽ trả lời thế nào đây? Vương phi đã chính miệng nói ra như vậy, Vương lão gia nếu cự tuyệt… chắc chắn sẽ đắc tội với Vương phi, bài học của Tưởng Tuyết Nhi vẫn còn đó, nhắc nhở bọn họ Vương phi là một chủ nhân thích ghi thù!
Còn nếu nhận lời… Không phải là bằng nghĩa với hứa gả cho người ta luôn, như vậy chẳng phải rất đáng tiếc hay sao?
“Tuyền Nhi…” Thủy Hoằng Văn nhẹ trách một tiếng, sau đó đứng lên hướng Vương lão gia nói: “Vương lão gia chớ trách muội muội nhanh mồm nhanh miệng, Hoằng Văn là người thô lỗ, sao dám sánh với giai nhân. Thực xin lỗi!” Phong thái tao nhã của bậc quân tử khiến Vương yên ngồi bên cạnh ngượng ngùng cúi đầu. Rồi cảm giác thấy người bên cạnh ngồi xuống, khuôn mặt nàng thoáng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-dai-ga/1955617/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.