Edit: Boringrain
Trữ Thiên Hợp lặng im thật lâu cũng không nói gì khiến tâm tư Thủy Băng Tuyền như treo lơ lửng trên không!
“Thiên Hợp?” Hắn không đồng ý sao?
Trữ Thiên Hợp rủ mi che đi những ưu tư nơi đáy mắt, ngẩng đầu nhìn ánh mắt chờ mong của Thủy Băng Tuyền, nhàn nhạt nói: “Tuyền, hà tất phải vậy?” Cơ thể hắn, hắn là người hiểu rõ nhất, cho dù là thần tiên cũng khó lòng cứu được, huống chi trên đời vốn không có cái gọi là thần tiên. Nàng cần gì phải cố chấp tự mình đi tìm nỗi tuyệt vọng như vậy? Hắn không phải nhu nhược đến nỗi không dám đối mặt với thật tế, mà là đối mặt rồi thì sao chứ, đã không còn hy vọng cần chi khiến bản thân phải thêm một lần tuyệt vọng,
Thủy Băng Tuyền nở nụ cười, thật nhạt, thật buồn khiến lòng Trữ Thiên Hợp càng thêm đau đớn!
“Ta chỉ là không muốn buông tay.” Nàng không cam lòng, khó khăn lắm trái tim mới rung động, nàng muốn hắn ôm nàng vào lòng cho đến bạc đầu giai lão! Nàng muốn hắn cùng nàng đi hết đoạn đường còn lại.
Trữ Thiên Hợp lắc đầu: “Chưa từng hy vọng thì sẽ không có thất vọng, ta không muốn nàng phải thất vọng, cũng không muốn khiến bản thân thêm một lần tuyệt vọng!” Hắn đã dùng khí lực cả đời để tiếp nhận kết cục này! Nếu lại thêm một lần chuyển hóa, kết quả kia hắn không cho rằng mình có thể chịu đựng nổi, hắn không muốn oán, cũng không muốn hận… Lại càng không muốn bản thân ích kỷ, giữ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-dai-ga/1955604/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.