Trên bầu trời, mặt trăng vừa sáng tỏ đó mà thoáng chốc đã khuất dạng đi đâu mất, chỉ còn lại mây đen đang ùn ùn kéo tới từ phía xa chân trời…
“Tiểu thư, có lẽ trời sắp mưa rồi, chúng ta trở về phòng thôi!” Hương Hàn ngẩng đầu nhìn lên, hậu viên mới đó còn sáng tỏ dưới ánh trăng mà cũng nhanh chóng chìm vào một màu đen.
Thủy Băng Tuyền cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhưng lại nói: “Không đâu, ánh trăng sẽ chóng trở lại thôi”. Đúng là mây đen đang che lấp đi ánh trăng, nhưng mà cũng không đến nỗi mưa.
“Thật sao?” Hương Hàn giọng nghi hoặc hỏi lại, nhìn lên trời lần nữa, lòng lòng thầm nghĩ, dù nàng thắc mắc vấn đề gì, tiểu thư đều có thể nhanh chóng trả lời như vậy? Quả nhiên, mây đen dần vơi đi, lộ ra ánh trăng sáng lấp lánh.
“Oa, tiểu thư, trên đời này không có chuyện gì mà người không biết cả!” Hương Hàn vừa nói vừa nhìn tiểu thư bằng ánh mắt khâm phục và kính trọng.
Thủy Băng Tuyền buồn cười nhìn qua Hương Hàn: “Đương nhiên có những thứ mà ta không biết!” Nàng dù thông minh thế nào cũng chỉ là một con người, dù nàng hiểu biết nhiều hơn so với người khác cũng không có nghĩa là cái gì cũng biết! Ví dụ như việc nàng đột nhiên xuyên không đến đây, đột nhiên gặp phải những chuyện ở thời đại xa lạ này, nàng thật sự không lý giải nổi. Vũ trụ bao la huyền bí chứa đựng nhiều thứ mà nhân loại không thể nào khám phá ra được.
“Trong lòng Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-dai-ga/1955541/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.