Tên của Tôn Vũ rời khỏi dây cung, Vu Cấm đã thầm hô không ổn. Những người khác có thể không biết nhưng nàng quanh năm luyện tập với cung tên thế nào lại không nhìn ra uy lực của mũi tên này.
Lực của ngũ thạch đại cung hoàn toàn vượt qua nhị thạch đại cung kèm theo tác dụng
“Cung tướng” của Vu Cấm. Mũi tên xé gió mang theo tiếng u u nói cho Vu
Cấm biết một tên này lợi hại hơn nàng nhiều.
Cầu vồng trắng lướt qua. “Bùng!”. Mũi tên đuôi lông sói của Tôn Vũ đã ngập vào trong tấm chắn.
Đám binh sĩ nhãn lực tốt nhìn kỹ: “Oa! Ngay cả đuôi tên cung chìm vào trong thuẫn
Quả nhiên, kình tiễn của Tôn Vũ bắn ra hoàn toàn chìm vào trong mộc thuẫn, chỉ để lại một lỗ sâu hoắm tren mặt thuẫn. Nhìn trong lỗ ngây cả đuôi têm cũng không thấy. Nhưng Vu Cấm bắn ra vừa rồi vẫn còn để lại đuôi tên... Không cần biết Tôn Vũ xuyên qua mấy tấm thuẫn nhưng chắc chắn số lượng phải hơn Vu Cấm nhiều.
Lần này binh sĩ Tào quân sĩ liền choáng váng! Trái lại binh Từ Châu thì phá lên cười ha ha.
"Đi đếm xem bắn thủng mấy tấm?" Quân Từ Châu đánh trống reo hò.
Mầy người phụ trách đặt thuẫn bài đều là quân Tào quân, lúc này thấy đã chắc chắn thua nên có chút sợ hãi không dám đi đếm, tiến thoái lưỡng nan trông hết sức khôi hài.
Vu Cấm dù sao cũng là đại tướng có khí độ, nàng vung tay lên nói: "Không cần bận tâm đến ta, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028709/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.