Thoáng cái đã qua mấy ngày, hậu hoa viên Mi phủ.
Sau khi đổi lại thân phận của mình, Tôn Vũ tạm thời ở lại Mi phủ. Đào Khiêm phái người đưa một ít công văn và tin tức trọng yếu cho Tôn Vũ để hắn hỗ trợ tham gia phòng ngự thành Từ Châu. Những công văn này không thuận tiện xem tại chỗ rồng rắn hỗn tạp như khách sạn.
Mặt khác Công Tôn Toản nhận được viện tín của Tôn Vũ phát đi cũng lập tức chuẩn bị phái viện quân tới. Nàng cho người đưa một phong thư tới trước, viết rằng: tuy rằng Đào Khiêm là minh hữu, nhưng vì minh hữu mà Tôn Vũ bỏ mạng thì không đáng. Nếu xem tình huống Từ Châu không ổn thì mau chóng bỏ đi.
Nhuyễn muội tử thực là người tri kỷ. Vì an nguy của ta ngay cả liên minh cũng không để ý. Tôn Vũ ấm áp trong lòng. Hắn viết thư đáp lại, đại ý là: ta đã rõ, tình huống không ổn ta liền chạy. Thủ hạ Tào Tháo hình như không có "Kỵ tướng", ta muốn chạy trốn chạy là không có vấn đề gì. Huống hồ ta cũng có duyên nợ với Tào Tháo, đã cứu lão mẫu của nàng, nói không chừng ta cũng làm nên chuyện ở đây.
Tôn Vũ không cảm thấy Tào Tháo trong thế giới này rất xấu. Theo mấy lần hắn tiếp xúc với Tào Tháo đến này, nàng khả ái hơn Tào Tháo trong thế giới kia của mình nhiều. Ít ra trình độ âm hiểm khá thấp, tuy rằng thích làm náo động, nhưng loại khuyết điểm nhỏ này càng tăng thêm sự khả ái của nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028702/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.