Đến giữa trưa, viện quân từ
Duyện châu đã tới. Thì ra Tào Tung phái cháu trai đi đến Duyện châu cầu viện tại nửa đường gặp được binh lính do Tào Tháo phái tới tiếp ứng.
Lãnh binh chính là thái thú Thái Sơn Ứng Thiệu. Ứng Thiệu kỳ thực là quan văn, bác học đa tài, võ tướng kỹ là "Sáng tác". Công năng của võ tướng kỹ này là viết sách lập truyện, tạo kinh sử. Nàng cũng không phải nhân tài ở phương diện chiến đấu.
Tại nửa đường thượng nghe nói Tào gia bị tập kích, Tào Đức tử, gia quyến chết hơn phân nửa. Ứng Thiệu hoảng sợ vội vàng mang theo binh mã Thái
Sơn đuổi tới. Đến chùa hai bên chào hỏi nhau, Ứng Thiệu liền phái binh sĩ phụ trách đánh xe, đưa đám xe ngựa đủ mọi màu sắc kia chuẩn bị đi về
Duyện châu.
Tào Tung lần thứ hai mời "Lý Nam" đi duyện châu, nói là gọi Tào Tháo đáp tạ hắn, lại nói một đống cái gì tiến cử hiền tài đại quan. Chẳng qua
Tôn Vũ vẫn kiên trì không chịu nhận. Dù sao chính mình có nhuyễn muội tử làm hậu trường, nhuyễn muội tử đối với hắn tốt vô cùng, bây giờ cũng không phải lúc đi ăn máng khác.
Trước lúc đi, Tào Tung nắm tay Tôn Vũ nói: "Ân công, người đưa Mi Phương về Từ Châu sau có ý muốn đi nơi nào?"
"À, dự định trở về quê nhà Hà Bắc." Tôn Vũ thuận miệng nói bậy.
Tào Tung gật đầu, vỗ vai hắn nói: "Sớm đi là tốt... Từ châu... Không thể ở lâu." Bà nói xong câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028698/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.