Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Tôn Vũ chạy lên trên đầu thành. Mi Trinh đã tỉnh táo mặt đỏ hồng theo sát sau lưng hắn, Trương Bạch Kỵ cùng Thái Sử Từ cũng theo ở phía sau đến xem náo nhiệt.
Chỉ thấy giặc khăn vàng ngoài thành còn đang khẩn trương kiến tạo khí giới không thành, rừng cây phía tây thành Bắc Hải bị chặt một mảng lớn, mười chiếc thang mây đã chế xong, trùng xa cũng đang được chế tạo khẩn trương.
Sắc mặt Khổng Dung tối sầm đứng ở trên đầu thành, đứng cạnh Trịnh Huyền "Danh sư".
Tướng lãnh Vũ An Quốc, Tông Bảo đã ở bên cạnh, từng đội binh sĩ mới chiêu mộ chạy băng băng qua lại lên xuống ở trên tường thành, do Vũ An Quốc cùng Tông Bảo dạy bọn họ chiến thuật thủ thành.
- Mẹ nói tặc khăn vàng ngoài thành toàn là kẻ buôn lậu, có hơn ba vạn, thật dọa người. Thái Sử Từ dựa ở trên đầu thành, lo lắng vô cùng nói:
- Nhiều buôn lậu như vậy, sẽ bắt cóc bao nhiêu đứa nhỏ đây? Trẻ con trong thành Bắc Hải cộng lại cũng không có nhiều như vậy.
Đổ mồ hôi! Loly này nhìn người nào cũng đều là kẻ buôn lậu, thật chịu không nổi. Tôn Vũ bước đến trước mặt Khổng Dung, ôm quyền nói:
- Khổng đại nhân, xin cho phép tiểu tử hôm nay lại ra khỏi thành khiêu chiến Từ Hoảng.
Hắn thốt ra lời này, chỉ nghe thấy Khổng Dung, Trịnh Huyền, Vũ An Quốc, Tông Bảo cùng khuyên nhủ:
- Tầm Chân tiên sinh, không thể! Ngươi không phải là đối thủ Từ Hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028661/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.