Không hổ là nơi ở của con cháu Khổng Tử, thật khí thế!
Hai bên cửa có hai con sư tử đá lớn, bên cạnh là hai hàng cọc buộc ngựa ngay ngắn chỉnh tề. Tất cả các cọc đều được mài nhẵn bởi ngày nào cũng có dây cương buộc vào, có thể thấy Khổng phủ thường xuyên có khách đến thăm.
Tôn Vũ buộc ngựa lại, đi tới chuẩn bị gõ cửa. Mi Trinh sợ có người nhận ra nên cúi đầu núp ở đằng sau Tôn Vũ.
Tôn Vũ cầm vòng cửa gõ nhẹ. Vòng cửa được chế tạo bằng cổ đồng, vừa dày nặng vừa lạnh lẽo. Ngay cả chiếc vòng cửa đã thể hiện lịch sử lâu đời của Khổng gia.
Tiếng gõ cửa truyền vào trong phủ, thậm chí Tôn Vũ có thể nghe được âm thanh vọng lại, có lẽ sau cửa là một hành lang dài yên tĩnh. Không lâu sau, một người gác cổng trung niên trông rất vênh váo tự đắc mở cửa ra. Hắn nhìn Tôn Vũ một lúc rồi hừ lạnh hỏi: "Kẻ nào tới gõ cửa Khổng phủ ta vậy?"
Thì ra hắn thấy Tôn Vũ ăn mặc bình thường, hơn nữa lại còn là nam nhân nên liền coi thường trong lòng. Về phần hai cô gái đi đằng sau Tôn Vũ, chỉ nhìn liếc qua đã biết là người hầu của hắn. Nữ nhân mà có địa vị thấp hơn cả nam nhân càng khiến hắn coi thường thêm vài phần.
Tôn Vũ không muốn chấp nhặt với một người gác cổng, hắn mỉm cười nói: "Ta là Tôn Vũ, tự Tầm Chân, hôm nay tới đây là muốn gặp Khổng Dung đại nhân. Phiền ông đi vào thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028635/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.