Nghe thiếu nữ nói vậy, lòng tham của tên chủ quán đối với khối ngọc bội lại càng tăng lên. Hắn nghiêm mặt nói: "Ngươi nói khối ngọc bội này giá trị năm kim? Đúng là buồn cười! Nhìn bộ quần rách nát trên người ngươi làm sao có thể có ngọc bội giá trị năm kim được? Ta hiểu rồi! Ngươi nhất định là ăn trộm ngọc bội của người ta, hừ, ta muốn bắt ngươi đi gặp quan."
Thiếu nữ nghe hắn nói phải gặp quan thì càng hoảng sợ hơn. Nàng vội vàng nói: "Ông không đổi ngọc bội của ta thì thôi, tại sao lại còn vu oan ta là cướp. Trả ngọc bội cho ta, ta không đổi nữa."
Chủ quán đời nào chịu trả lại, hắn cầm ngọc bội trong tay cười khẩy! Hắn thấy trong tiệm chẳng có mấy người khách, ngoại trừ bàn của Tôn Vũ, cũng chỉ có thiếu nữ này, xung quanh quán cũng không hề có bóng dáng một ai hết, trong đầu liền xuất hiện ý định chiếm đoạt ngọc bội. Chủ quán gầm to về phía hậu viện: "Đại ca, nhị cữu tử, đi ra đây! Chúng ta có vụ làm ăn mới!"
Có hai nam nhân trẻ tuổi từ trong phòng bếp đi ra. Một người cầm một con dao phay trên tay, tên còn lại cầm một cái xẻng.
Chủ quán chỉ tay vào thiếu nữ nói: "Đại ca, nhị cữu tử, con bé này lấy ra một khối ngọc bội đáng giá, không chừng trên người còn có những đồ quý giá khác, chúng ta lột sạch quần áo nó ra cẩn thận tìm xem. Ha ha ha, xem bộ dạng con nhỏ này có lẽ tắm rửa sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028631/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.