Ba ngày sau, Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn khải hoàn trở về Lạc Dương, meo meo mắt Tào Tháo dĩ nhiên cũng theo trở lại. Nàng thuận miệng nói với Công Tôn Việt chuyện tranh đoạt nam nhân, chớp mắt một cái đã quên sạch.
Ba người áp giải toàn bộ tù binh Hoàng Cân về Lạc Dương, U châu lần nữa lại khôi phục sự yên bình. Công Tôn Toản cũng thu thập tàn quân trở lại Trác huyện.
Tôn Vũ về ngôi nhà nhỏ của mình. Lúc này vết thương của Công Tôn Toản đã khỏi rồi, Tôn Vũ tưởng rằng nàng phải quay về Bắc Bình, không ngờ Công Tôn Toản không hề khách khí, tiếp tục ở lại trong nhà của Tôn Vũ.
Khục khục, nữ nhân của thế giới này thật không rụt rè. Nếu là ở thế giới kia họ đã sớm đỏ mặt chạy mất, Tôn Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Nghĩ thì nghĩ thế nhưng đại lão bản phát tiền lương cũng không thể đuổi đi, còn phải niềm nở chào đón nữa.
Mấy ngày này trong nhà Tôn Vũ thường nổ ra cuộc tranh cãi giữa hai tỷ muội. Công Tôn Việt lớn tiếng nói: "Tỷ tỷ, ngươi phải trở về Bắc Bình. Suốt ngày đợi tại Trác huyện, ngươi làm gia chủ Công Tôn thế nào gia được?"
Công Tôn Toản ôn nhu nói: "Nhị muội, ta không phải đã để ngươi mang bạch mã nghĩa quân trở về Bắc Bình sao? Chức vị gia chủ tạm do ngươi đảm nhiệm là tốt rồi. Dù sao hiện tại giặc Hoàng Cân đã bị tiêu diệt, thiên hạ rất thái bình."
Công Tôn Việt tức giận đến xì khói, hét lớn: "Tỷ tỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028545/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.