"Các ngươi! Các ngươi đều không bình thường." Công Tôn Việt òa khóc: "Ta ghét các ngươi!" Nói xong nàng chạy ngoài nhanh như chớp, không thấy bóng dáng đâu nữa.
Quả thực rất không bình thường. Tôn Vũ dùng linh hồn của một nhà khoa học phát thệ: Công Tôn Toản là muội tử không bình thường nhất ở cái thế giới này. Hắn bò từ dưới đất lên, ngượng ngùng nói: "Bá Khuê, tình huống thực sự không phải ngươi nghĩ đâu..."
Nhưng mà Công Tôn Toản lúc này đã chìm đắm vào trong tưởng tượng, hoàn toàn nghe không được Tôn Vũ nói chuyện gì. Nàng xấu hổ đi tới trước mặt Tôn Vũ, ôn nhu nói: "Ngươi nói có bệnh nan y không muốn phụ lòng người khác nhưng lại cùng nhị muội của ta thân mật... Ta sao lại không được?"
"Cái này... Đã nói rồi, không có chuyện như vậy." Tôn Vũ phát hiện ra rất khó nói chuyện với nhuyễn muội tử. Hắn không giải thích được, bởi vì cơ bản nàng không hề nghe.
Công Tôn Toản cắm đầu cắm cổ nói: "Nếu muội muội có thể hôn ngươi, ta cũng muốn!" Nàng tiến lên, cũng không quan tâm Tôn Vũ đồng ý không, dán đôi môi mềm mại của mình vào miệng Tôn Vũ.
Lần này so với vừa rồi Tôn Vũ và Công Tôn Việt đánh bậy đánh bạ đập môi vào nhau thì có xúc cảm hơn nhiều. Tôn Vũ có thời gian cảm nhận được đôi môi mềm mại của nhuyễn muội tử, hắn không kìm được ý loạn tình mê.
Hai đôi môi rời ra, Công Tôn Toản đỏ mặt, rất thỏa mãn nói: "Chuyện này ta không chịu thiệt rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028521/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.