Bước ra từ trong mộng cảnh, Mục Tuỳ nhìn thấy ánh trăng bên ngoài cửa sổ vừa hay rơi xuống trên người hắn và Mạnh Như Ký. 
So với những nơi khác ở vùng đất Vô Lưu, trong Nhu Vĩ Thảo Âm này, bởi vì sương mù bao trùm nên màu sắc quỷ dị của ánh trăng xuyên qua càng trở nên giống với ánh trăng ở nhân gian. 
Mục Tuỳ liếc sang bên phải, nhìn thấy Mạnh Như Ký đang ngồi khoanh chân trên giường, vẫn đan mười ngón tay với hắn. 
Nàng vẫn nhắm mắt, không biết vẫn đang thương lượng chuyện gì với yểm yêu đó trong mộng. 
Nàng chưa ra nên trong căn phòng hiện tại có hai người nhưng giống như chỉ có một mình hắn, vì thế những cảm xúc bị che giấu trước mặt người khác kia liền vô thức bị Mục Tuỳ phóng thích ra. 
Đầu ngón tay của Mục Tuỳ khẽ siết, nắm lấy tay Mạnh Như Ký. 
Trong đồng tử màu đen phản chiếu ánh trăng dịu dàng, như phản chiếu một vũng nước trong mắt hắn, hắn nhìn đôi tay đan xen, cảm nhận lòng bàn tay siết chặt và hơi ấm của nàng. 
Xúc cảm ấm nóng mang đến ảo giác tê dại thần kỳ, sôi sục từ lòng bàn tay đến tim. 
Mục Tuỳ rũ mắt, đầu ngón tay gần như vô thức xoa mu bàn tay nàng. 
Thực ra... 
Khát vọng muốn chạm vào nàng, chưa từng biến mất trong cơ thể, hắn chỉ là thuần thục khống chế sự kích động này hơn trước kia thôi. 
Có lẽ Mạnh Như Ký không biết, mỗi lần nàng tiến đến gần, hắn phải dùng bao nhiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhu-ky/3333922/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.