"Nhưng..." Mạnh Như Ký nhìn Diệu Diệu, gần như có vài phần cầu xin: "Nơi núi rừng hoang dã này, cũng không có điều kiện thành thân bái đường trước hoa dưới trăng mà..."
Diệu Diệu cười rất đáng yêu, lôi túi tiền nhỏ trong lòng mình ra. Đây là do Mạnh Như Ký vừa giúp nàng ta lấy lại từ tay bọn cướp.
Lúc này, nhìn thấy túi tiền, lần đầu tiên Mạnh Như Ký thấy không vui.
Diệu Diệu lôi túi tiền ra, đưa đến trước mặt Mạnh Như Ký: "Như Ký tỷ, đây coi như là tiền mừng tân hôn của muội dành cho hai người."
Lúc nói câu này, bàn tay của Diệu Diệu lại bắt đầu thoắt ẩn thoắt hiện, như thể một giây sau, cả người nàng ta sẽ bị gió đêm đưa đi.
"Muội biết hai người có bản lĩnh, biết thuật pháp, hai người, có thể hoàn thành tâm nguyện của muội không?"
Mạnh Như Ký lập tức mềm lòng, vừa bất lực vừa dịu dàng nói: "Vậy thì làm đi."
Nhưng nào ngờ, nàng vừa nói dứt lời, bên cạnh truyền đến một câu lạnh lùng: "Ta đồng ý rồi sao?"
Mạnh Như Ký khó tin nhìn nam nhân phát ra âm thanh.
Vẻ mặt Mục Tuỳ lãnh đạm tê liệt, vô cùng cố chấp.
Mạnh Như Ký quay đầu, liếc nhìn Diệu Diệu có chút thất vọng, sau đó mỉm cười, nhận lấy túi tiền trong tay Diệu Diệu, trấn an: "Ta nhận tiền rồi, lễ này nhất định sẽ thành, muội đừng lo, để ta làm."
Diệu Diệu lại bừng lên hy vọng, gật đầu thật mạnh.
Mạnh Như Ký vừa quay đầu liền lạnh mặt, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhu-ky/2571072/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.