Khuôn mặt trước mắt, vừa quen thuộc vừa xa lạ, trên khuôn mặt này có vết sẹo do chính tay Mạnh Như Ký để lại, từ thái dương bên trái kéo dài đến khoé miệng bên phải.
Vết sẹo nhìn rất đáng sợ, phần da mới đã nối liền với vết thương, chỉ để lại vết sẹo hoàn toàn khác với màu da ban đầu, nhắc nhở Mạnh Như Ký, giữa bọn họ từng có thù hận.
Mạnh Như Ký đột nhiên vung tay hắn ta ra, tay còn lại nhanh chóng cầm hết chỗ tiền.
Giây tiếp theo!
Đồng tiền ngưng tụ, lòng bàn tay Mạnh Như Ký kết trận, trong trận pháp xuất hiện một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng màu lam, trên lưỡi kiếm khắc lời chú. Mạnh Như Ký không nói lời nào, vung kiếm chém đến.
Trản Diệp nghiêng người, lưỡi kiếm lần nữa quay lại áp bức, khiến Trản Diệp buộc phải liên tục lùi về sau.
Mạnh Như Ký phi thân theo, không cho Trản Diệp cơ hội để thở, đến khi ép hắn ta ra đến ngoài khách trạm.
Trên đường, gió thổi hiu hiu, không một bóng người.
Trản Diệp lui về sau vài bước, đứng vững, sau đó thản nhiên ngước mắt, nhìn Mạnh Như Ký theo ra khỏi khách trạm.
Vẻ mặt hắn ta lạnh lùng, cầm kiếm đứng im, chồng lên bóng dáng của hắn ta trong quá khứ. Trản Diệp nhếch môi cười, trong mắt tràn ngập điên cuồng và mất trí.
"Ngươi muốn bảo vệ người trong khách trạm, ngươi vẫn giống như trước đây."
Mạnh Như Ký nắm chặt trường kiếm trong tay, một chữ của Trản Diệp cũng không lọt nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhu-ky/2571068/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.