Khi trời sáng, Mạnh Như Ký thức giấc... trên chân Mục Tuỳ.
Lúc mở mắt ra, trong ánh nắng lốm đốm có chút chói mắt, nàng nhìn thấy hầu kết, cằm, đường nét hoàn hảo, như được điêu khắc của Mục Tuỳ.
Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Mạnh Như Ký đột nhiên lật người ngồi dậy.
"Hôm... hôm qua ngủ... sao lại nằm lên chân ngươi rồi..."
Mục Tuỳ ngừng điều tức, chậm rãi mở mắt nhìn Mạnh Như Ký, chỉ thấy nàng quay lưng với mình, nắm tóc, như thể muốn trấn định sự lúng túng trong lòng.
Lông mày Mục Tuỳ khẽ động.
Theo hắn thấy, Mạnh Như Ký rất ít khi lộ ra biểu cảm này, hầu hết thời gian nàng vừa bình tĩnh vừa có chút lãnh đạm. Cho dù ngủ trên chân hắn thì có lẽ cũng chỉ ngáp một cái, rồi nói một câu xin lỗi.
Mục Tuỳ rũ mắt, thầm nghĩ, sau khi nàng nói chuyện gì đó với tên chủ nhân Vô Lưu trong mộng cảnh mà hắn không thể do thám tối qua, hành động của nàng liền trở nên rất kỳ lạ. Có điều... nàng đã biết thân phận và nhiệm vụ của hắn, nhất định là thương lượng với Mạc Ly về thủ đoạn ngăn cản hắn, trở nên kỳ lạ cũng là bình thường.
Để xem bọn họ muốn làm gì vậy, dù sao mục đích của hắn cũng sẽ không dao động vì bất kỳ người nào.
"Nên chuẩn bị khởi hành rồi." Mục Tuỳ đứng dậy, phủi phủi y phục.
Mạnh Như Ký cũng điều chỉnh cảm xúc, đứng dậy theo: "Không đợi con thỏ nữa?"
"Nó quay về rồi."
Vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhu-ky/2571036/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.