Tác giả: Hứa Bán Tiên
Edit: Cánh Cụt
Biết được Mạnh Nhất đang trong phòng livestream, Chu Lâm lập tức hưng phấn lên, thậm chí cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng.
Hắn dào dạt tình cảm mãnh liệt mà hô to với mic: "Đêm nay không chơi game, tôi sẽ hát cho mọi người vài bài!"
Viewer lập tức trầm trồ khen ngợi, sôi nổi tặng hoa tươi.
Mà Mạnh Nhất cách xa hơn hai nghìn km lại có phản ứng khác, vừa nghe thấy hai chữ "Ca hát", thân thể theo bản năng mà run lập cập.
Trong nháy mắt kia, ký ức đêm khuya nào đó đột nhiên cuồn cuộn mà đến, tay mắt Mạnh Nhất lanh lẹ, bình tĩnh mà rời khỏi phòng livestream.
Cả đêm hôm đó Chu Lâm hát liên khúc Châu Kiệt Luân, Mạnh Nhất ở nơi khác không nghe được.
Mạnh Nhất đóng máy tính, lên giường nghỉ ngơi sớm.
Nhưng thời gian còn sớm, Mạnh Nhất cũng không buồn ngủ, cậu nằm ngửa ở trên giường ván gỗ cứng, đôi mắt nhìn chằm chằm xà nhà xưa cũ.
Chỉ chớp mắt cậu đã trở về hơn một tháng, trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn ở nhà cũ trước kia của bà, cuộc sống trước năm 25 của Mạnh Nhất gắn liền với nơi đây, chứa đựng hồi ức cả đời của cậu với bà.
Nhà cũ là ngôi nhà được xây từ vài thập niên trước, chung quanh có tổng cộng mười mấy hộ, người ở đều là những người già có nguồn thu thấp như bà của Mạnh Nhất.
Phòng ở đó tuy rằng vừa cũ vừa tệ, nhưng vị trí địa lý lại rất tốt, gần với trung tâm thành phố, nơi này của bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhat-than-can-chi-nam/1083045/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.