La Tiểu Phong nghĩ Tưởng Thiếu bắt cóc bản thân cũng không phải không có lý do, bởi vì lúc ấy, Tưởng Thiếu ở ngay đối diện hắn, sau đó trước mắt hắn tối sầm, rất có thể là đối phương đã dùng thủ đoạn nào đó, hắn tỉnh lại thì đã ở chỗ này.
Hơn nữa lúc hắn tỉnh lại, Tưởng Thiếu cũng vừa vặn ở đối diện hắn, vậy không phải Tưởng Thiếu làm thì còn có thể là ai.
"Cái gì?" Ngay sau khi hắn hét, bên cạnh có người cả giận nói: "Cái gì, kẻ bắt cóc là Tưởng Thiếu? Hắn ở đâu?"
La Tiểu Phong kỳ quái nhìn hắn, "Anh không phải đồng lõa à?"
"Sao tôi lại là đồng lõa, tôi cũng tự nhiên bị kéo tới đây, chẳng phải cậu nói bọn bắt cóc tên Tưởng Thiếu hay sao?" Người kia là một lính gác thập phần cường tráng, nhìn không dễ chọc, giống như lưu manh đầu đường, "Nói đi, Tưởng Thiếu kia đâu?"
"Anh bị ngốc à!" La Tiểu Phong ngốc, "Cậu ta bắt tôi còn có lý do, dù sao ở trong game cậu ta cũng tìm người nhắm vào tôi, còn bắt anh....... Hình như không có khả năng!"
Nhìn bộ dạng của hai người, vừa nhìn là biết không có liên quan đến nhau!
Tên lính gác kia cả giận nói: "Mày có ý gì, xem thường ông đây hả, thằng tiểu bạch kiểm kia!"
"Được rồi!" Lúc này, một giọng nói có vẻ tương đối trầm ổn truyền tới, "Làm gì nóng nảy như vậy, ở nơi này, những người không đủ bình tĩnh thường sẽ chết nhanh nhất."
"Đúng vậy." Một thanh niên trẻ nói: "Cho dù dáng người vạm vỡ thì sao, cũng chẳng đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhat-dan-duong/501758/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.