Đàm Thu ỷ vào bản thân là kẻ ngốc, thích làm gì thì làm, chẳng cố kỵ gì, cũng chẳng cần quan tâm có thích hợp hay không. Kha Nhu bị một loạt động tác của cậu làm sửng sốt, cố ý tới đây chào hỏi lại xin ly rượu sau đó đi rồi?
Cũng may cô là dẫn đường, nếu mà là lính gác,cho dù đối phương là kẻ ngốc thì cô cũng nghĩ mị lực của cô giảm xuống.
Nhưng Tưởng Thiếu biết 'tên ngốc' này là giả!
Cho nên kỳ quái hỏi, "Đàm ca, đây là......"
"Trên người Kha Nhu có cái gì đó." Đàm Thu ngáp một cái, thuận miệng nói: "CŨng chẳng biết là cái gì, đen sì sì chẳng phải thứ tốt lành gì, bên trong còn có mấy cái trái tim hồng phấn này nọ."
"Trái tim màu hồng sao giống đào hoa vậy...." Tưởng Thiếu kỳ quái nói: "Có phải là đào hoa nát hay không?"
Đàm Thu kinh ngạc, "Đào hoa ở tinh tế giống như vậy sao?"
Tưởng Thiếu: "......"
Tưởng Thiếu: "Này, tôi cũng chưa thấy qua!"
Cậu ta chỉ là một người bình thường, trước khi bước vào trò chơi, thần rồi quỷ các thứ chỉ có trong truyền thuyết, vui vui đem ra dọa người chút......
Cậu ta đột nhiên nghĩ tới, "Chẳng lẽ trong hiện thực cũng có quỷ?"
"Ban đầu tôi cũng nghĩ không có." Đàm Thu nói: "Nhưng hiện tại...... Hình như không xác định."
Dù sao cái thứ mà cậu tống vào bồn cầu hẳn là không phải thuộc về thế giới khoa học kỹ thuật như tinh tế.
Phải biết rằng quỷ quái tồn tại cũng phải chọn thế giới.
"Dù sao không phải cái thứ gì tốt, cậu xem nhắc nhở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhat-dan-duong/501747/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.