Đã qua ba ngày, phòng đối diện vẫn một mảnh tối đen, không có bất kỳ dấu vết hoạt động nào.
Cô xác định anh ở đây, bởi vì ban công nhà cô đối diện với phòng bếp nhà anh, hơn nữa đó là căn phòng duy nhất không có rèm cửa, mặc dù cô không thấy anh ra vào, nhưng những gói cà phê trên bàn ở phòng bếp mỗi ngày đều thay đổi, cà phê không ngừng tăng lên rồi lại giảm bớt, ba ngày qua, nó chưa từng hết.
Qua vài ngày cô không nhịn được bèn qua nhà hàng xóm hỏi thăm, ngoài dự đoán của cô, anh đã ở đây năm năm, sớm hơn cô hai năm, bình thường không ra ngoài, vì vậy cũng có rất nhiều người giống cô tưởng rằng căn phòng đó bỏ trống.
Kinh tế của anh không thiếu thốn, quần áo và xe của anh đều không phải là bình thường, mức lương của anh cũng rất cao. Thứ sáu hàng tuần anh sẽ ra ngoài, lúc anh ra ngoài, sẽ có người tới quét dọn phòng, bổ sung thức ăn. Anh chưa từng mua đồ ở những quán gần đó, anh vô cùng quái gở, nhường như không nói chuyện với ai, bởi vì anh cũng chưa bao giờ chào hỏi ai.
Không có ai biết người đàn ông kia làm gì, hình như cũng không ai biết tên của anh.
Lại liếc nhìn về phía đối diện một cái, cô tiếp tục ngồi trong phòng khách quấy nồi bột mì và bơ.
Mua rèm cửa về.
Ngày đầu tiên, cô không dám kéo rèm cửa ra, nhưng lại không nhịn được thỉnh thoảng lại nhấc một góc rèm lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nam-dau-go-theo-duoi-co-dau/2467234/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.