Thi giữa kỳ sắp tới, lại là không nên luyện tập buổi sáng.
Hôm nay hiếm khi Thang Hằng tỉnh táo đi vào trường, rồi vào lớp. Cậu treo túi sách, ngồi xuống, một tay chống cằm, không nhúc nhích, nhìn giống như đang ngẩn người.
Khi cậu ngồi yên khoảng năm phút thì Ô Tiểu Mạn cũng đi vào phòng học.
Cậu vẫn giữ một tay đỡ cằm, ánh mắt Thang Hằng lại nhìn phía trước, nhìn vào đôi mắt cô khiến Ô tiểu Mạn kinh ngạc trong lòng.
Hiếm khi sáng sớm mà cậu ta không ngủ.
Cô giống như thường ngày đến chỗ ngồi của mình.
“Chào buổi sáng.”
“À? Chào buổi sáng.” Đột nhiên tiếng chào hỏi vang lên khiến cậu ngẩn ra, nhưng cậu lập tức phản ứng trả lời.
“Ngày hôm qua ngủ khá sớm sao?”
“Không sai biệt lắm.”
“Ừ.”
Bọn họ đang tiến hành cuộc đối thoại trước nay chưa từng có.
Ô Tiểu Mạn treo túi sách của mình bên cạnh bàn, ngồi lên ghế.
“Hôm nay không mặc áo khoác sao?”
Lông mày đen hơi nhếch, vẻ mặt cô lộ vài phần quái dị, quay đầu nhìn cậu một cái: “Ừ.”
“Sặc, sao thế?”
“Hôm nay cậu rất tỉnh táo.” Hơn nữa, thoạt nhìn rất muốn nói chuyện, nhất định bởi vì hai người bạn thân của cậu ta còn chưa tới trường, cậu không tìm được người trò chuyện, nếu không cô không nghĩ ra lý do cậu tìm cô nói chuyện: “Bài tập số học đã làm chưa?”
“Còn chưa.”
Trong nháy mắt cô nhìn qua. Rõ ràng giờ tan học hôm qua đã thông báo.
“Mượn đáp án thì sao?” Cậu vừa nói vừa vươn tay về phía cô, bộ dạng rất đương nhiên, giống như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nam-bay-to-tinh-yeu/11953/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.