Edit: An Ju
Ban ngày bị Hổ Hậu nhiệt tình thái quá dắt đi lung tung khắp Hổ tộc, buổi tối lại quay về giường lớn bị Meo Meo ‘chà đạp’, Cố Hạo khổ không thể tả.
Sau khi cảm giác kích tình dịu xuống, Cố Hạo hừ hừ tê liệt nằm trên giường, mệt mỏi đến ngay cả đầu ngón tay cũng không nhấc lên được.
“Bảo bối, gần đây nhìn em có vẻ rất mệt mỏi.” Meo Meo sau khi ăn người nào đó sạch sẽ liền chân chó bóp vai xoa eo cho Cố Hạo. Chậc chậc, cảm giác sờ eo chuột nhỏ thích nhất.
“Hừ… Ban ngày cùng mẹ đi thăm thú bên ngoài, buổi tối còn bị anh lăn qua lật lại, có thể không mệt sao.” Meo Meo và Hổ Hậu mẹ con hai người sinh lực tràn trề giống nhau, chỉ là phương thức biểu hiện không giống nhau thôi.
Meo Meo nhấc tay hổ đang bóp vai cho Cố Hạo: “Ngày hôm nay đi ngủ sớm chút đi, ngày mai còn phải gặp một người bác nữa.”
“Cái gì?! Không phải đã gặp mấy nhóm rồi sao?!”
“À.” Meo Meo xòe ngón tay tính cho hắn, “Hôm trước những người khen em dáng đẹp eo mềm là một bộ phận con cháu của anh em ông cố, hôm qua những người nhắc khéo em nên tập thể dục nhiều hơn chính là một bộ phận con cháu của anh em ông nội, người ngày mai em phải gặp là anh ruột của phụ vương.”
“Gì? Ông nội anh không phải chỉ có một người con trai là ba anh sao? Sao bỗng nhiên lại thêm một người anh ruột vậy, chưa từng nghe các anh nhắc đến mà.”
Nói đến vị bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345406/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.