Edit: An Ju
“Anh yêu, chúng mình làm mai cho hai người họ đi.” Chim công rảnh rỗi đến mọc nấm hương trên đỉnh đầu giựt dây Kỷ Á Kiệt. Con chim công này tuyệt đối không có lòng tốt đơn thuần như vậy, chẳng qua là muốn nhìn cảnh con hổ già kia bình thường thể hiện ra vẻ kiêu ngạo, bình tĩnh sẽ vì tình mà khốn khó, vì yêu mà tổn thương tinh thần mà thôi. Con hổ già kia sau khi biến thành mèo, tính tình thật ra thay đổi rất nhiều, hắn lại có thể tận mắt thấy nó bám riết Cố Hạo uốn tới ẹo lui bán manh, điều này cách đây vạn năm tuyệt đối là hiếm gặp. Xem ra hình thái biến đổi cũng sẽ ảnh hưởng nhất định đến tính cách, Vũ Mặc nghĩ vậy, ừ, chính là bản thân sau này càng tốt hơn bản thân trước đó, tốt ~ tốt quá ~
Kỷ Á Kiệt nghe thấy thế buồn cười, hắn đường đường là ngôi sao trong thương giới, mỗi ngày chuyện công ty làm không xong, lấy đâu ra thời gian rảnh rỗi để làm mấy cái chuyện nối dây tơ hồng, làm mai mối như vậy chứ.
“Em bày kế, anh bỏ tiền được không? Em biết mà, anh từ trước tới giờ chỉ có mỗi em là người yêu, không thể so với em trước đã có kinh nghiệm với vô số người, kinh nghiệm yêu đương của anh không nhiều, mai mối sau lại khiến bọn họ càng ngày càng xa lại không tốt.”
Vũ Mặc sờ chiếc cằm nhọn đến độ có thể gõ người mà suy nghĩ, nói cũng đúng, năm đó lúc hắn với Kỷ Á Kiệt quyến rũ nhau thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345364/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.