Edit: An Ju
Trong phòng, một người một mèo giằng co được ít lâu, Kỷ Á Kiệt dẫn đầu mở miệng.
“Ta biết ngươi nghe hiểu được lời nói của ta, ngoan ngoãn tự giao nội đan ra đây thì sao? Ngươi, trốn không thoát đâu.” Giọng nói của người đàn ông vẫn là nhịp điệu đều đều, lời nói uy hiếp không liên quan từ miệng hắn lại phát ra vô cùng tự nhiên, dường như hắn không phải đang tính kế với hổ mà là đang đàm luận chuyện thời tiết, tuyệt không liên quan đến những loại chuyện đau khổ gì đó.
Meo Meo quay phắt đầu đi, vẻ mặt xem thường, muốn nó giao nội đan ra quả thực là đang nằm mơ giữa ban ngày. Cái tên nhân loại này rốt cuộc có chỉ số thông minh hay không vậy, một yêu cầu ngu xuẩn như thế mà cũng có thể nói ra. Tuy từ lần đầu tiên gặp Kỷ Á Kiệt nó đã ngửi ra một mùi nguy hiểm từ trên người hắn rồi, nhưng rất nhanh mùi đó đã bị hành động kỹ càng của người đàn ông này che giấu đi, khiến nó nghĩ lầm Kỷ Á Kiệt chỉ là cảm thấy hứng thú với Cố Hạo thôi. Kỷ Á Kiệt biết nó ngay từ đầu đã không thích hắn, cho nên tận lực khiến giác quan thứ sáu nhận biết nguy hiểm của Meo Meo chuyển hóa thành uy hiếp của tình địch. Dù sao thì cũng đều là ghét, nhưng cách đối phó với tình địch và đối phó với với kẻ địch mơ ước nội đan của nó thì hoàn toàn không giống nhau, tâm lý cảnh giác và đề phòng đối với hai loại người hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345345/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.