“Mẹ, mẹ buông con ra! Con phải xử lý con nhỏ này mới được!”
Mẹ Bạch lại véo mạnh tai Bạch gia, bà nói:
“Con đang giở thói côn đồ à? Dạo này gan to nhỉ?”
Bạch gia đau đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng suy cho cùng vẫn phải khuất phục trước Bạch mama. Sau đó, bà nhìn sang Tiểu Thanh đang vùng vẫy trong tay Đường Vân, nói:
“Có chuyện gì thì ngồi xuống giải quyết, có dì ở đây đảm bảo Bạch Cẩn không dám làm loạn đâu.”
Tiểu Thanh nghe thế thì không vùng vẫy tay chân nữa. Cô hít một hơi thật sâu, nhìn Tiểu Ly đang yếu ớt nằm trên giường. Được, giải quyết thôi. Cô phải để em gái cô tránh xa cái tên đã góp phần hủy hoại tuổi thơ của Tiểu Ly mới được.
“Được. Nhưng cháu không muốn nói chuyện này trước mặt em gái mình.”
Bạch phu nhân lẫn Đường Vân tròn xoe mắt. Có cái gì lạ ở đây nhỉ? Đúng rồi, ban nãy Bạch gia gọi cô bé này là Hà Tiểu Thanh…nhưng chẳng phải Hà Tiểu Thanh là con bé kia sao??? Đôi chị em song sinh này đúng là làm người khác hoa mắt chóng mặt.
“Cháu là Hà Tiểu Thanh, còn kia là em gái cháu – Hà Tiểu Ly.”
Ơ? Vậy Bạch phu nhân suýt nữa nhận nhầm tên con dâu tương lai rồi.
Đường Vân cũng kinh ngạc không kém, ai là chị ai là em đây? Ai là Hà Tiểu Thanh ai là Hà Tiểu Ly?
“Mọi chuyện cháu sẽ từ từ nói. Nhưng cháu không muốn nói ở trước mặt em gái mình.”
“Chị, tại sao không thể?”
“Không là không.”
“Được thôi, chúng ta ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-va-vo-si-mit-uot-gap-ba-dao/439423/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.