Tiểu Thanh ngồi trên máy bay, thoáng chốc cô lại chau mày. Không hiểu tại sao, cô linh cảm có chuyện không hay. Đường Vân ngồi bên cạnh cô, thi thoảng lại thấy cô nhóc bày ra vẻ mặt lo lắng nãy đến giờ làm hắn cũng bất giác khó chịu theo. Hai người không ai nói gì, cứ im lặng ngồi cạnh nhau. Tiểu Ly, hy vọng em sẽ ổn! (…) Tiểu Ly lại bị bọn chúng kéo đi, nhưng lần này cô không có sức để bước đi nữa, chỉ có thể mặc kệ hai tên kia đưa mình đi đâu thì đi. Mắt của cô bây giờ còn không mở nổi huống chi là phản kháng? Có lẽ, do mất máu quá nhiều. Gã gầy nhanh chóng kéo cô vào một góc khuất ở gần siêu thị. Nơi này không có camera lẫn ít người qua lại, đúng là nơi dễ bề hành động! Gã nhìn gương mặt đã trắng như tờ giấy của cô, lẩm bẩm: “Tự làm tự chịu. Đáng lẽ lúc đầu ngoan một chút thì bây giờ không ra nông nỗi này.” Dứt lời, gã ném cô xuống đất, không quan tâm tới bộ dạng sống chết của cô ra sao. Gã bắt đầu cởi áo cô. Từng chút, từng chút…da thịt của cô gái dần lộ ra kích thích thị giác hắn. Hắn bất giác nuốt ực một cái, nhưng vẫn không quên mất nhiệm vụ. Gã gầy quay lại phía sau nhìn gã béo, nói: “Anh hai, để em chơi nó trước. Anh ở một bên quay clip đi, làm xong chuyện này chúng ta còn đi lấy tiền nữa.” Gã béo có vẻ không hài lòng, bèn trả lời: “Nhưng anh cũng muốn…” Gã chỉ dám nói nhỏ trong miệng, sau đó lấy điện thoại ra, hướng camera về phía Tiểu Ly. Ngón tay cô bất động, lồng ngực phập phồng theo từng động tác của gã. Đôi mắt gã đáng sợ lắm, gã cứ nhìn vào cơ thể nhỏ nhắn của cô mà thèm khát. Trên gương mặt gã lúc này chỉ có dục vọng, bằng chứng là thứ đang nhô cao ở đũng quần kia. Gã cởi chiếc áo của cô ra, rồi lại tháo tiếp chiếc váy ở dưới. Tay gã run run tìm chỗ để tháo chiếc váy ra. Lúc này, gã muốn lắm rồi! Dục vọng của gã thực sự bùng nổ, chỉ muốn tìm chỗ để phát tiết. ‘Lạch cạch’ Chiếc váy đã được tháo ra, tay gã nhanh thoăn thoắt kéo xuống ngang đùi cô. Tiếp theo, gã cười một tiếng như điên dại…cuối cùng…gã có thể rồi! Gã béo đứng một bên quay clip, hiện tại đang rất ghen tị với gã gầy, thân thể của con bé trước mặt đúng là rất xinh đẹp. Da thịt con bé trắng lắm, nhất là hai khỏa ngực đang lắc lư kia, thật là con mẹ nó kích thích tầm mắt. Cuối cùng, cô cũng không thể thoát khỏi số phận rồi… Phản kháng thì sao? Phản kháng rồi, kết quả tất cả cũng đều như một. Cuối cùng cô cũng đều rơi vào đau khổ. Cô im lặng chịu đựng, người khác cũng không để cô sống tốt. Cô chống trả, họ cũng không buông tha cho cô. Từng chuyện, từng thứ đều xảy ra với cô một cách quá đau khổ! Cô chỉ mới 16 tuổi thôi, đáng lẽ người ta có thể vui vẻ mà trưởng thành. Nhưng còn cô, tại sao cô phải gánh chịu những thứ này? Ông trời ơi, phải chăng cô đã làm gì sai? Nếu kết quả chỉ có một, thì xin hãy quay lại ngày Tiểu Thanh đến, ngày chị ấy ban cho cô cuộc sống mới. Sau đó, là ngày cô gặp gỡ Bạch gia, người con trai đã từng bước chỉ dẫn cô phản kháng, cũng là người ấy cho cô cho cô nhìn thấy ánh sáng le lói sau những ngày sống trong màn đêm vô tận. Dù kết quả luôn có một, nhưng nếu gặp lại họ…cô vẫn muốn nói… ‘Cảm ơn, cảm ơn vì đã dạy cho tôi biết phản kháng chính là bản năng của con người. Cảm ơn vì người đã đến bên tôi, người cho tôi biết thế nào là rung động trước một người. Người chỉ cần nắm lấy bàn tay tôi, người chỉ cần cười với tôi là đủ để trái tim tôi loạn nhịp. Cảm ơn vì đã đứng đợi tôi lúc tan trường. Cảm ơn vì đã cho tôi nhìn thấy ánh sáng, dù trong phút chốc, nhưng nó đủ rồi. Cảm ơn vì tất cả, cảm ơn… Dù cho ngày mai cuộc sống tôi lại tràn ngập bóng tối, nhưng tôi sẽ không quên người.’ Đôi mắt của Tiểu Ly dần khép lại. Ước gì, khi thức giấc tất cả chỉ là giấc mơ. Nếu là ác mộng, hy vọng khi tỉnh dậy cô sẽ được ngồi cạnh Tiểu Thanh. Chị đưa cho cô viên kẹo bạc hà, sau đó họ ngồi trên xích đu ở sau nhà. Chị sẽ để cô dựa đầu vào vai, hỏi rằng: “Tiểu Ly, em có muốn ăn kem không?” “Có, em muốn.” Cô sẽ không ngần ngại mà cất lời. Kem rất ngọt nhưng lại mau tan. Thứ gì ngọt ngào cũng đều dễ tan chảy, giống như sự rung động ngọt ngào của cô dành cho Bạch gia. Có những mối tình, chưa kịp chớm nở đã phải kết thúc. (…) Bạch gia đã gọi cho Tiểu Ly không biết bao nhiêu cuộc điện thoại, cuối cùng cũng không có hồi âm. Rốt cục, Hà Tiểu Ly bị làm sao vậy? Cô ta tắt ngang điện thoại hắn, thậm chí nãy giờ gọi cũng không nghe máy. Hắn định ấn gọi tiếp cho cô thì bất ngờ nhận được cuộc điện thoại. Đó chính là đàn em của hắn, không biết gọi có chuyện gì? Hắn ấn nút nghe, chưa kịp nói gì thì bên đầu dây đã lên tiếng trước: “Đại ca…Hà Tiểu Thanh…có chuyện không hay rồi…” Tâm trạng Bạch gia đang như lửa đốt, hắn nghe người khác nói thế thì không tránh khỏi bùng nổ: “Nói mau, có chuyện gì?” Gã đàn em chần chừ, cuối cùng đáp: “Đại ca, anh nên lên mạng đi. Em…thật sự không biết nói như thế nào.” Không để Bạch gia trả lời, người kia đã cúp máy. Chẳng lẽ, có chuyện gì sao? Bàn tay hắn ấn vào Weibo. Và, đập vào mắt hắn bây giờ là hình ảnh Tiểu Ly đang bị hai người đàn ông khống chế. Tiêu đề của tin tức là: SỰ BẠI HOẠI CỦA MỘT CÔ GÁI MỚI LỚN. Dưới bài viết là hàng trăm bình luận chửi rủa. Tất cả, đều đang mắng chửi cô bé. Bàn tay của Bạch gia xiết chặt. Đây...là chuyện gì thế này? Các bạn có tin tôi không? Tin thì like và vote cho tôi nhé! Cho tôi xin một cmt nèo:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]