“Hey, yo…”
“Yo…”
Tiểu Thanh nâng ly lên, cụng vào miệng ly của Đường Vân. Cô cong môi nhìn vẻ mặt không thể tin được của Đường Vân, nói:
“Sao chú không uống đi?”
Mặt Đường Vân méo đi trông thấy.
Bây giờ họ đang ở tiệm thức ăn nhanh gần nhà của Tiểu Thanh. Ban đầu, hắn nghe lời cô bảo là biết chỗ này nhậu để giải sầu hay lắm nên mới lái xe chở cô đi, nhưng ai ngờ đâu lại là tiệm thức ăn nhanh này…
“Nhóc đùa à? Có ai lại lấy Coca thay rượu không?”
Họ nhậu, nhưng nhậu Coca. Còn mồi nhắm là bánh pizza gà mà Tiểu Thanh yêu thích.
Cô chép môi, đáp:
“Biết sao được, tôi vẫn là tuổi vị thành niên nên không thể uống rượu được, nên chúng ta chỉ có thể thay thế bằng nước ngọt thôi. Với lại chú cũng lớn tuổi rồi, uống rượu bia nhiều không tốt.”
“Tôi cảm thấy nhất định là nhóc không muốn tốn tiền xe đi về nên mới bày trò này.”
Tiểu Thanh rất cắt một phần bánh pizza rồi đặt qua dĩa của Đường Vân. Cô nhóc dù bị nói trúng tim đen nhưng vẫn giữ thái độ ‘bình chân như vại’, đã thế còn nói lý:
“Không, tôi đang an ủi tâm hồn của chú mà. Bản thân chú cũng nói muốn ăn pizza thì tôi có lòng tốt thôi. Với lại, đâu ai quy định nhậu là phải bằng rượu bia đâu? Miễn sao tâm trạng được giải tỏa, thì dù nước lọc hay nước lã cũng là liều thuốc tốt cả.”
Đường Vân “…”
Nghe vô lý nhưng lại có lý.
Thế là, hắn không bắt bẻ cô nữa. Dù gì có người bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-va-vo-si-mit-uot-gap-ba-dao/439410/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.