“Nhược Anh Anh, lúc nãy tôi thấy Hà Tiểu Ly được ai đó bế vào bệnh viện đấy, trông họ thân mật lắm.”
“Tôi còn có cả ảnh này, cậu có muốn xem không?”
Nhược Anh Anh dĩ nhiên đồng ý, một phút sau tấm ảnh Đường Vân bế Tiểu Thanh đã được gửi đến. Sau đó, cô ta zoom bức ảnh lên, phát hiện người đàn ông ấy không ai khác chính là cậu của cô ta – Đường Vân.
Nhược Anh Anh sửng sốt, không thể tin được chuyện đang xảy ra trước mắt mình. Con khốn đó, nó làm thế nào mà quen biết được cậu ấy? Đã vậy, còn thân mật ôm ấp nhau.
Nhược Anh Anh nghiến răng ken két, cô ta gọi vào số điện thoại của Đường Vân.
Ở bên kia đầu dây, Đường Vân đang định phản bác lại thì tiếng chuông điện thoại đã tạm đình chiến. Hắn lấy điện thoại ra, nhìn thấy cái tên không mấy xa lạ: Anh Anh.
Hắn mở nút nghe, thì bên đầu dây kia Nhược Anh Anh đã gào lên:
“Cậu, cậu làm gì vậy? Nãy giờ mẹ cháu tìm cậu đấy.”
“Cậu đang có việc, Anh Anh nói với mẹ giúp cậu nhé?”
“Cháu không cần biết, cậu mà không trở về thì cháu sẽ nói với mẹ chuyện cậu đi ôm ấp bậy bạ ngoài đường. Cậu tưởng cháu không biết à?”
Đường Vân bắt đắt dĩ thở dài, đáp:
“Được, cậu về ngay.”
Dứt lời, quay sang Tiểu Thanh:
“Hạ màn thôi. Hôm nay tôi có việc gấp, lần sau gặp lại chúng ta sẽ tính tiếp.”
“Được thôi, tốt nhất là đừng gặp lại.”
Tiểu Thanh cong môi đáp.
Hắn thanh toán xong tất cả thủ tục thì bế Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-va-vo-si-mit-uot-gap-ba-dao/439391/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.