Edit: hoahongdaoktx (wattpad)
"Anh đừng quên tại sao trong quán không cho phép vương đánh nhau, vì một khi như vậy sẽ khiến cho tù nhân các khu nhà gây chiến dẫn tới tình trạng hỗn loạn... May mà thực lực của anh kém xa Tịnh, cho nên dù sự việc bại lộ có lẽ cũng không gây ra sóng gió gì."
Thành Dương theo thói quen cười nhạt, khoanh tay đứng bên giường bệnh, ung dung nhìn Quỷ Thượng chẳng biết vì sao cứ như mèo hoang đề phòng Cơ Tử đang bôi thuốc cho y.
Quỷ Thượng rất muốn xông tới bịt miệng Thành Dương lại, bình thường chẳng thèm nói lấy một câu nhưng khi móc mỉa người khác lại đặc biệt ồn ào. Tuy nghĩ thế nhưng trước mắt là vóc dáng nhỏ nhắn mềm mại của nữ bác sĩ đang cầm bông chấm chấm lên vết thương - khuôn mặt để rất gần khiến y không ngừng né về phía sau, còn nói gì tới việc đòi xông lên.
Quỷ Thượng thật gian nan chờ Cơ Tử bôi thuốc, xong xuôi mới thở phào nhẹ nhõm, y ngước mắt lại thấy cô như mở cờ trong bụng áp sát Thành Dương.
"Tiểu Dương bị thương chỗ nào? Có muốn chị đây kiểm tra một chút hay không?"
Bị cô gái nhỏ xinh ôm lấy, Thành Dương không phản ứng kịch liệt giống như Quỷ Thượng, mà trái lại tự nhiên bình tĩnh đến doạ người.
"Cảm ơn, nhưng tôi không bị thương, tôi nghĩ trước tiên cô nên qua kia giúp bác sĩ Mộng đi."
Quỷ Thượng nhìn tình huống quái lạ trước mắt, Thành Dương vẫn cười nhạt nhưng không giống như mọi khi, trái lại trông cực kỳ dịu dàng cứ như đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-rang-buoc/4604218/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.