Chương trước
Chương sau
Khi mọi người lên sân, bốn phương tám hướng xung quanh vang lên tiếng vỗ tay rầm rập như sấm, Nhiếp Xuyên biết ngoại trừ dốc hết toàn lực để ứng phó, bọn họ không có đường lui nào khác cả.
Vừa ngước mắt lên, cậu đã đối diện với Owen Whishaw.
Đối phương có vẻ rất thích thú, mím môi, cười với Nhiếp Xuyên một cái.
Đảm nhiệm trọng trách thuyết minh và binh luận cho trận đầu – ngôi sao bóng rổ Robert vỗ tay: "Reese Reddington của UDK đã quay lại, tôi tin điều này chắc chắn sẽ khiến trận đấu giữa hai đội trở thành trận bóng đặc sắc nhất từ khi bắt đầu mùa giải cho đến giờ!"
"Ha ha, cả Nhiếp Xuyên của UDK nữa, hôm nay cậu ấy đã quay lại với vị trí hậu vệ dẫn bóng quen thuộc của mình, nhưng tôi dám chắc ngoài trừ chịu trách nhiệm giữ bóng và kiểm soát bóng, cậu trai trẻ này hôm nay nhất định cũng sẽ có lúc giống như tiền phong hàng ngoài, cắt bóng đến dưới giỏ của CBU, cho bọn họ một đòn trí mạng!" Ingrid cũng rất hứng khởi, không thể chờ đợi thêm được nữa.
"Nhưng cũng đừng quên là thực lực tổng thể của CBU rất mạnh. Hậu vệ dẫn bóng tốc độ, linh hoạt, tiền phong hàng trong vừa có kỹ thuật vừa có lực bộc phát, tiền phong hàng ngoài dũng mãnh, am hiểu phán đoán tình thế - Owen Whishaw, là bậc thầy đỉnh cao về ném rổ trong giải đấu, vừa có thể ném xa lại vừa có thể tấn công ở khoảng cách gần!"
Mà trên internet cũng bắt đầu sôi sục, rốt cuộc người sẽ giành chiến thắng cuối cùng trong trận đấu này sẽ là ai.
Các bài viết phân tích kỹ thuật của hai đội không ngừng được đăng lên, trong đó có không ít bài được viết khá chuyên nghiệp, cũng hiểu rõ về thế mạnh của cả hai đội.
Mà điều các khiến khán giả kinh ngạc hơn nữa chính là, các thành viên chủ lực như Ceston Lind của AZU cùng Relvin của UFR và huấn luyện viên của họ đều đích thân tới tận hiện trường.
"Ceston,em còn tưởng anh chỉ ừ một tiếng, sau đó nói trận bóng này không đáng để mình chú ý chứ." Ben nhét khoai tây chiên vào miệng, quay đầu sang nhìn Ceston ở bên cạnh.
Ceston chỉ cười không nói, đẩy mặt Ben về phía huấn luyện viên: "Huấn luyện viên sắp nổi giận rồi kìa."
"Nổi giận á? Tại sao?" Mặt Ben là vẻ không hiểu chi hết.
"Bởi vì đây là gói khoai tây chiên thứ ba em ăn trong ngày hôm nay rồi. Em đúng là vua đồ ăn vặt."
"Ặc..." Ben vội vàng thả gói khoai tây chiên xuống, cho dù bên trong đã sạch trơn rồi.
Mà đội UFR thì ngồi ở hàng ghế bên dưới AZU.
Ben nhiệt tình chào hỏi với Relvin: "Tôi nói này Relvin, cậu cảm thấy trận này ai sẽ thắng?"
"Hai đội đều ngang tài ngang sức. Ai có thể vượt ngoài dự đoán, thì bên đó sẽ thắng." Relvin quay đầu lại, cười cười trả lời, lúc tầm mắt liếc qua chỗ Ceston thì lập tức lạnh xuống.
"Ồ, cậu đang nói chuyện kiểu ba phải* đấy à?" Ceston cười đầy thâm ý, "Ben, không phải em nói linh cảm của mình rất linh nghiệm à? Giờ em không có linh cảm gì sao?"
*Chỗ này tôi không chắc lắm, bản raw nó là /走到医疗之外/. QT là đi tới chữa bệnh ở ngoài nên tôi phăng luôn đó. Thím nào biết thì nói để tôi sửa lại nhá.
"Không có." Ben lắc đầu.
Nói xong, cậu ta nhìn về phía Nhiếp Xuyên, lộ ra một nụ cười tươi roi rói: "Nhưng mà em thích Nhiếp Xuyên lắm! Cậu ấy thật là đẹp trai!"
"Thằng nhóc đó đẹp trai ấy hả? Đẹp chỗ nào?" Tiền phong hàng ngoài ngồi ở bên kia của Ben không nhịn được mở miệng hỏi ngược lại, "Nếu ông nói Reese Reddington đẹp trai, tôi thấy còn miễn cưỡng nghe được."
"Bởi vì cậu ấy giống như tôi, ở trong một đám người ưu tú thì không có gì nổi bật. Nhưng mà chờ thi đấu kết thúc, sẽ không ai có thể quên được cậu ấy, hơn nữa càng thêm mong đợi được thấy biểu hiện sau đó của cậu ấy." Mắt Ben lấp lánh đầy hâm mộ, "Nhưng mà tôi lại không được như thế... Ai ai cũng biết Ceston Lind là ai, nhưng người nhớ kỹ Ben Robbins tôi lại chẳng có mấy."
Ceston giơ tay xoa đầu Ben: "Ai mà không biết, người nào ngu dốt xem thường Ben Robbins của AZU chính là đang tự tìm đường chết chứ?"
Cách đó không xa, Raven Harvey cũng cùng đồng đội của mình ngồi xuống.
Relvin không nhịn được trêu chọc đối phương: "Ố, Raven, cậu cũng tới à? Có phải muốn chờ xem Owen Whishsaw hành Nhiếp Xuyên một trận, giúp cậu báo thù không hả?"
Không ít người đều nhìn sang, bao gồm cả khán giả xung quanh.
Raven hừ lạnh một tiếng: "Nếu ai coi Nhiếp Xuyên chỉ là vật phụ thuộc của Reese, người đó nhất định sẽ chết rất thê thảm. Hơn nữa báo thù hay không thì không biết, cái tên Owen Whishaw kia có chịu được tới cuối trận hay không cũng là cả một vấn đề rồi. Các cậu đừng có quên, năm ngoái năm phút cuối trận Reese đã quét sạch CBU như thế nào. Huống chi năm nay họ còn có thêm Nhiếp Xuyên..."
AZU cùng UFR đang thảo luận ầm ĩ bỗng dưng trầm mặc hẳn.
Độ quan tâm của mọi người với trận đấu ngày hôm nay cao chưa từng có.
Trận đấu chỉ còn ít phút nữa sẽ bắt đầu, tất cả các cầu thủ cùng trọng tài đều đi vào vị trí của mình.
Black Mount hạ thấp người, ngẩng đầu lên, vẻ mặt chuyên chú. Quả đầu tiên anh ta nhất định phải tranh bằng được.
Toàn bộ sân bóng nín thở theo dõi, nhìn trái bóng trong tay trọng tài được ném lên cao.
Black Mount đột ngột nhảy bật lên, anh nghiến chặt răng, so với trung phong của đối thủ vượt hơn nửa đốt ngón tay.
Nhiếp Xuyên ở trong lòng hò hét: Black Mount! Làm tốt lắm!
Khán giả cũng ồ lên.
"Rầm ——" một tiếng thật lớn, bóng đập xuống đất, bắn về phía Nhiếp Xuyên, cậu di chuyển, tay phải duỗi ra muốn đón bóng, chuẩn bị triển khai một pha tấn công nhanh cho DK!
Nhưng trong tay Nhiếp Xuyên trống không, một bóng người chợt lóe qua, cướp bóng mang về phía ngược lại.
Là Owen Whishaw!
Gay to!
Nhiếp Xuyên đổi hướng, đuổi sát theo phía sau Owen.
Tiền phong hàng ngoài của CBU chạy theo Owen ở phía bên kia, Nhiếp Xuyên biết đối phương có thể chuyền bóng bất cứ lúc nào, cậu nhất định phải tìm cơ hội phá bóng!
Nhiếp Xuyên nheo mắt lại, nhìn chằm chằm động tác lừa bóng của Owen, sau đó trong nháy mắt hạ thấp người, trước khi trái bóng chạm đất kịp bật trở về tay Owen, cậu lập tức ra tay.
Nhưng không ngờ Owen lại nhanh chóng dừng lại, nghiêng người, cản lại quả bóng Nhiếp Xuyên vừa "Trộm" được, thuận thế đưa sang cho tiền phong hàng ngoài của CBU.
Trong lúc Nhiếp Xuyên đang thầm hận trong lòng, Reese đã chạy tới tước mắt của đối phương, không có một lời cảnh báo nào mà dừng lại, giống như một tay đua xe đột nhiên gặp phải chướng ngại vật trên đường đua, tiền phong hàng ngoài của CBU giật thót, nhưng vẫn vững vàng dừng lại, không va phải Reese.
Cậu ta lừa bóng về một bên, sau đó lần thứ hai tăng tốc, đang muốn đột phá qua Reese, không ngờ Reese lại lùi về phái sau một bước, vẫn nhanh như cũ, trực tiếp đoạt bóng trên tay cậu ta đi.
"Nhiếp Xuyên!"
Reese hô lớn một tiếng, Nhiếp Xuyên giật mình, không chút do dự vọt qua Owen, lao nhanh theo phía sau Reese.
Tốc độ chạy của hai người tựa như sao băng xẹt qua, nhằm thẳng về phía dưới giỏ của CBU.
Tiếng hô kinh ngạc của khán giả vang lên không dứt.
Owen chạy theo sau Nhiếp Xuyên, anh ta vô cùng kinh ngạc, không biết Nhiếp Xuyên có được tốc độ như này từ lúc nào?
Lần trước tới quan sát trận tranh tài của cậu ta và Raven Harvey, tuy cảm thấy tốc độ của Nhiếp Xuyên so với trước kia tăng lên không ít, nhưng Owen cũng rõ, tốc độ như vậy không thể liên tục duy trì đến cuối trận. Là vì Reese đã quay lại, cho nên Nhiếp Xuyên không cần để ý đến chuyện hiệp sau cậu ta sẽ mệt lả hay sao?
Nghĩ là Reese sẽ chuyền bóng sang cho Nhiếp Xuyên, tiền phong hàng trong của CBU là Thomas cùng hậu vệ dẫn bóng Wright đều đi theo phòng thủ Nhiếp Xuyên và Reese.
Nhưng khiến mọi người không thể tưởng nổi chính là, Reese vậy mà lại đưa bóng về cho Ewing.
Ewing đón bóng, bốn phía trống trải không ai phỏng thủ, Owen dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía cậu ta, khí thể hung hãn, dường như muống đánh bay Ewing.
Trong lòng Ewing có chút sợ hãi, trong một chớp mắt, cậu ta đã nghĩ liệu mình có thể chuyền bóng sang cho Carlo không, nhưng nỗi sợ đó rất nhanh đã bị đè xuống.
Cậu nhảy lên lấy đà, từ lúc chuẩn bị cho đến khi cánh tay phát lực, thời gian rất ngắn, Owen cũng nhảy lên theo, độ cao kia hoàn toàn có thể ngăn cản Ewing, nhưng bóng đã rời tay, Owen vẫn đến chậm một bước.
Lúc tiếp đất, Ewing nhắm mắt lại.
Dưới giỏ, Black Mount và trung phong của đối phương đang tranh bóng bật bảng, dù sao Ewing ra tay rất vội, hơn nữa tâm tình của cậu ta rõ ràng đã bị Owen quấy nhiễu, khả năng cú này không trúng rổ là rất lớn.
Nhưng không ngờ nó lại vững vàng đi qua khung lưới.
Ewing cúi đầu, thở ra một hơi, sau đó ngược lên nhìn thẳng về phía Owen.
Tuy đều là hậu vệ ghi điểm như nhau, tuy năng lực của cậu ta thực sự kém hơn Owen, nhưng như vậy cũng không có nghĩa Ewing sẽ vĩnh viễn sợ hãi đối phương, chỉ cần nắm chắc cơ hội, cậu cũng có thể ghi điểm.
Cậu ta vẫn nhớ biểu hiện của Nhiếp Xuyên trong trận đấu trước đó của bọn họ. Cho dù ít ai nghĩ Nhiếp Xuyên có thể vượt qua được Raven, kể cả Ewing, tất cả mọi người đều bất an lo lắng vì sự vắng mặt của Reese.
Nhưng mỗi một lần Nhiếp Xuyên đột phá qua hàng phòng ngự của đối phương ghi điểm, độ cao cậu nhảy đến cùng sức mạnh khi đó đều khiến Ewing chấn động.
Mấy ngày liền cậu ta đều mất ngủ, cứ nhắm mắt lại là trong đầu Ewing lại hiện lên hình ảnh Nhiếp Xuyên đang vượt lên phá tan hàng phòng thủ của rất nhiều người.
Cậu ta không chỉ tự hỏi bản thân mình một lần, Nhiếp Xuyên luôn có thể đột phá qua giới hạn của bản thân, vậy giới hạn của cậu ta là ở đâu.
Owen hơi ngẩn ra, đây không phải lần đầu tiên anh ta đối đầu với Ewing, cùng là hậu vệ ghi điểm, Ewing được mọi người mệnh danh là "Máy ném bóng ba điểm", cái này cũng không phải mang ý tốt, mà đang trào phúng cậu ta chỉ có thể giống như một cái máy, một khi bị quấy nhiễu hoặc là gây áp lực đều sẽ ảnh hướng đến độ chính xác của bản thân, cậu ta thiếu khả năng điều chỉnh cùng thích nghi với hoàn cảnh.
Nhưng biểu hiện vừa rồi của Ewing, dưới áp lực nhanh chóng ném rổ, hoàn toàn khác xa với biểu hiện trong quá khứ.
Owen không phải người mới, anh ta có thể cảm giác được trên người Ewing dường như có gì đó đang thay đổi.
"Làm tốt lắm!" Nhiếp Xuyên đập tay với Ewing.
Ewing cười cười, thấp giọng nói: "Giống như lúc đối phó với Raven Harvey vậy, cho Owen Whishaw biết mặt."
Nhiếp Xuyên gật đầu, nhìn về phía Reese.
Lượt tấn công thứ hai của CBU bắt đầu, hậu vệ dẫn bóng Wright nhanh chóng mang bóng vượt qua hàng phòng thủ của Ewing, tốc độ và nhịp điệu dưới chân của cậu ta có thể nói là rất tuyệt, Nhiếp Xuyên cẩn thận tính toán trong lòng, ngay lúc đối phương xông về phía mình, Nhiếp Xuyên đột nhiên nghiêng người, thoạt nhìn giống như đang tránh né Wright nhưng không biết cậu lại thế nào, lại vòng qua lưng đối phương đi sang bên kia, nhấc tay một cái đã cướp lấy bóng của Wright đi mất.
Wright há to miệng, mà Nhiếp Xuyên thì đã chạy ra xa rồi.
Cậu không giống như trước, một mình dốc hết tốc lực để chạy nữa, bởi vì đây là trận đấu của cả DK chứ không phải riêng một mình cậu. Thấy Owen đã sắp đuổi tới chỗ mình, Nhiếp Xuyên không định lãng phí thể lực một chọi một với đối phương, mà nhanh chóng chuyền bóng sang cho Carlo, Carlo nhận bóng, đối mặt với hàng phòng ngự của Thomas, anh ta nghiêng người một cái, đưa bóng lại cho Reese.
"Ồ, không tệ chút nào, DK đã học được hết mọi ưu thế của những đối thủ trong quá khứ. Họ đang làm giống như UJT, kéo đối thủ của mình phải di chuyển khắp sân." Trong giọng nói của bình luận viên Ingrid tràn đầy sự tán thưởng đối với DK.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.