26/05/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Khoảnh khắc đó, Nhiếp Xuyên lần thứ hai ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên người Reese.
Rõ ràng là người này ra nhiều mồ hôi như vậy rồi, tại sao vẫn không bốc mùi nhỉ?
"Đang nghĩ cái gì?" Reese vừa khỏi động xe vừa hỏi.
"Đang nghĩ... Đến động tác layup ngược của anh." Nhiếp Xuyên nào dám nói là cậu đang nghĩ tại sao trên người Reese không có mùi mồ hôi.
"Cậu biết muốn hoàn thành động tác layup đó cần có cái gì không?" Reese hỏi.
Nhiếp Xuyên thành thật lắc đầu.
"Lực eo, khả năng bật nhảy, khả năng phán đoán và kiểm soát bóng, cùng với quyết tâm 'Lần ném này nhất định trúng rổ'."
Thanh âm của Reese lúc này vô cùng bình tĩnh, tựa như người vừa rồi đột phá hoàn thành động tác layup ngược rổ, giành điểm từ tay Raven không phải là anh ta vậy.
"Ừ."
Những cái đó Nhiếp Xuyên đều không có.
"Thực ra quả đó, tôi vốn có thể thực hiện Slam dunk, nhưng tôi lại lựa chọn cách phức tạp hơn, cậu biết tại sao không?"
Nhiếp Xuyên lắc lắc đầu.
Reese đột nhiên dừng xe lại ven đường, anh ta nhìn về phía Nhiếp Xuyên: "Vì để cậu có thể nhìn được rõ ràng."
"Hả? Tại sao lại muốn để tôi nhìn rõ?"
"Vì để cậu biết, có rất nhiều chuyện trong mắt chúng ta là chuyện không thể làm được, nhưng thực ra chúng ta vẫn có thể làm được nó. Vì để cậu cảm thấy chấn động, vì để cậu cảm thấy chơi bóng rổ là một chuyện vô cùng có ý nghĩa, vì để cậu, bắt đầu từ lúc này, bắt đầu có những ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-cong-thu/1312718/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.