*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
13/05/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Nhiếp Xuyên chớp mắt một cái: "Hình như năng lực của tôi không cao đến vậy đâu!"
"Đúng là cậu không có. Tuy là trọng tâm của cậu có thể hạ thấp hơn so với người khác, nhưng hạ bàn lại không ổn định, dễ bị người khác phá bóng. Mặc dù khả năng chuyền bóng của cậu khá nhạy bén, nhưng trong một trận đấu bóng rổ chính thức, không phải cậu chỉ cần lừa bóng qua đối thủ của mình một lần là xong, vì tiếp theo đó còn có rất nhiều đối thủ khác trước mặt. Cho dù cậu có thể thông qua hết, cũng phải cẩn thận phía sau lưng mình. Hơn nữa kỹ xảo lừa bóng của cậu không đa dạng như của Connor. Tuy là cậu đã lừa bóng được qua Black Mount, nhưng cậu ta không thể đại diện cho năng lực của tất cả các thành viên khác. Nếu đối thủ của cậu lúc đó là tôi hay Ewing, cậu đừng mơ có thể vượt qua được chúng tôi. Kể cả Carlo cũng vậy."
Nói các khác, tên Black Mount to con kia thực ra là người dễ vượt qua nhất?
"Điểm kỹ năng của cậu trong thời gian ngắn thực sự không có thuốc nào chữa được."
Reese lại một lần nữa chọt đúng vào chỗ đau của Nhiếp Xuyên.
Nếu cậu đã hết thuốc chữa, vậy bây giờ Reese muốn làm cái gì đây?
"Cho nên trước khi huấn luyện viên Gordon quay trở lại, cậu cần làm được hai việc. Thứ nhất, chính là dẫn bóng phá vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-cong-thu/1312707/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.