Chương trước
Chương sau
Đôi mắt nhắm chặt, cô nhỏ nhẹ hoạt động thân thể muốn gần sát lại anh hơn nữa, đem hơi ấm của anh phủ lên người cô

Đáng chết

Dáng người lung linh dán chặt vào thân thể của anh, anh cứng rắn thì cô mềm mại, nơi nào đó trên cơ thể anh đang bắt đầu thức tỉnh, cô lại không biết cư nhiên ngủ ngon

Anh nhẹ nhàng đẩy thân thể của cô ra, để giữa hai người kéo ra một khoảng cách, con ngươi nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt nhỏ nhắn buồn ngủ, anh nỗ lực để cho mình làm quân tử một lần. Anh nhịn sắp chết rồi, trong đôi mắt lửa âm thầm đốt lên, anh hết sức áp chế mình không quấy nhiễu cô

Thân thể không có chỗ dựa nên cảm thấy lạnh, Tử Ca di chuyển thân thể, nhận ra được sự ấm áp của người bên cạnh cô nhẹ nhàng dựa vào, trong miệng vô ý thức tràn ra hơi thở thoải mái. Đầu lại bị anh giật giật nhưng cô vẫn như cũ không chịu tỉnh

Nhìn cô lần nữa dựa vào anh, Mộ Diễn tròng mắt bỗng dưng ảm đạm, anh đè nén hô hấp của mình " Là cô chọc giận tôi, cũng đừng trách tôi không khách khí "

Đáy mắt sâu lạng dâng lên một ngọn lửa, bàn tay vén áo ngủ của cô lên từ dưới dò vào trong, da thịt nhẵn nhụi mềm mại khiến đáy lòng anh thỏa mãn than thở một tiếng, anh lật người đè lên người cô, ngón tay đẩy áo ngực của cô ra. Lửa nóng mang theo sự thoả mãn, uy hiếp, đè nén dán lên thân thể của cô

Thật là nhột

Tử Ca không nhịn được trở mình lại phát hiện mình đang bị khống chế, không thể động đậy. Cô nhíu mày, cô còn chưa ngủ đủ mà, thật muốn nổi giận

Ghét, quấy nhiễu mộng đẹp

Cô không thoải mái giãy dụa, lại nghe được tiếng hít thở nặng nề của đàn ông. Mộ Diễn hai tay ôm lấy hông của cô, từ từ tiến vào, thật thoả mãn. Anh hơi dùng sức, cô đang nhíu mày, trên mặt có dấu hiệu tỉnh lại

"Ưm..." Đột nhiên xuất hiện dị vật xâm nhập khiến Tử Ca hừ một cái, thân thể mảnh mai uyển chuyển, thở vào lỗ tai của anh giống như đang muốn thúc giục anh vậy. Cái bụng trướng trướng khó chịu, cô uốn éo muốn thoát ra lại rước hoạ vào thân, hô hấp dần dần tăng lên

Tử Ca mở mắt ra, liền thấy khuôn mặt của Mộ Diễn, khuôn mặt anh tuấn đang nằm trên người cô, cặp mắt lạnh tinh tế mang theo lửa tiến thẳng về hướng cô

Hô hấp tắc nghẽn

Thân thể bén nhạy có thể cảm giác được bây giờ là tình huống gì. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Ca trong nháy mắt trở nên đỏ bừng "Anh, anh làm gì đó"

"Làm thịt cô"

Tử Ca mặt đỏ bừng, cô quay mặt đi, cho tới bây giờ cô không hiểu sao da mặt của anh lại dày như vậy, nói cách khác đơn giản hơn thì anh chính là lưu manh

Theo động tác của cô, anh nhìn thấy dấu vết in ở trên cô, dấu vết không thuộc về anh. Mộ Diễn chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng càng tăng lên, cái loại cảm giác bị xâm phạm khiến anh không vui, hơi thở của anh ngày càng nguy hiểm. Anh dán lên tai cô, thốt lên một câu nói làm đả thương người khác

"Hạ Hạ tôi và người cũ ai làm cho cô cảm thấy thoải mái hơn?"

Tử Ca sắc mặt trắng nhợt, cô hận hận rống "Mộ Diễn, anh khốn kiếp, lần đầu tiên của tôi là dành cho anh"

Lần đầu tiên là dành cho anh, sau tất cả cô cũng chỉ trải qua chuyện đó với anh nhưng Tử Ca một câu cũng không nói ra được, trên mặt nóng hừng hực, cô có bệnh mới cùng anh thảo luận về vấn đề này

Đột nhiên ý thức được cái gì, Mộ Diễn chỉ cảm thấy một luồng nhiệt xông thẳng đến bụng mình, anh bực mình hừ một tiếng, trên người đã rỉ ra mồ hôi, tay của anh đặt trên trán của cô, giọng trầm thấp đầu độc "Hạ Hạ, cô hút tôi thật chặt"

Oanh

Tử Ca chỉ cảm thấy toàn thân bị thiêu đốt, cô uốn éo người muốn tránh khỏi sự khống chế của anh, ngoài ý muốn khiến hai người đạt tới đỉnh cao, dịch trắng tràn vào trong

Mộ Diễn trên trán nổi gân xanh, eo tê dại cơ hồ mất khống chế, bàn tay chế trụ thân thể lộn xộn của cô, trên mặt của anh vừa thống khổ vừa vui vẻ. Thanh âm trầm thấp. hô hấp nặng nề thô bạo phả vào người cô, đốt nóng gò má của cô

" Mộ Diễn, anh, anh có thể ra ngoài được không?" Tử Ca nhẹ giọng cầu xin, cô không thích ứng được, rất không thích ứng được, trước kia đều là anh ác ý chiếm đoạt cũng có thể khiến cô mất khống chê, Tử Ca không có thói quen đó, điều này làm cho cô cảm thấy muốn anh lưu lại bên trong cơ thể của mình

"Là cô nói" Mộ Diễn khóe miệng cười cười, anh chậm rãi di động thân thể nóng rực, cô ý cọ xát dồn cô vào bước đường cùng

Tử Ca đột nhiên hô hấp dồn dập, hai tay chế trụ cánh tay của anh, hàm răng cắn chặt mất khống chế hô lên "A............."

Mộ Diễn dừng lại, mắt của anh càng tăng thêm lửa, khóe miệng rõ ràng đang cười nhưng không có ý tốt. Tử Ca đỏ mặt không dám quay lại nhìn anh, hàm răng khẽ cắn môi ẩn nhẫn chịu đựng

Mộ Diễn chỉ cảm thấy thân thể của mình muốn vỡ nát, từng tế bào trong cơ thể đều thúc giục anh muốn cô

"Hạ Hạ, để cho tôi đi vào, còn muốn lui sao?" Thanh âm của anh trầm thấp, hô hấp đứt quãng, anh từ từ đẩy mạnh, lại thối lui ra ngoài, làm thế nào cũng không chịu thoả mãn cô, cứ thế duy trì một loại động tác, mỗi một lần hô hấp cũng có vẻ cẩn thận hơn. Tử Ca nắm chặt cánh tay bền chắc của anh, hô hấp không được, cô cắn răng thở dốc, cánh môi mềm mại in lên vài dấu răng, một câu cũng không nói ra được

Trong thân thể cảm giác như có như không khiến cô hô hấp dồn dập, trong đôi mắt đã chứa một tầng nước, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì có một luồng nhiệt đi qua mà đỏ hơn, thân thể mềm mại khiến người ta không nhịn được muốn huỷ hoại, ăn hết vào trong bụng

"Ngoan, cầu xin tôi đi" Anh dán lên tai của cô nhẹ giọng dụ dỗ. Môi đã bị cắn ra máu, Tử Ca cảm thấy hô hấp đều bị bấm tắt, trên người tràn ra lớp mồ hôi mỏng, trong lòng căng thẳng lại không cho phép cô cầu xin. Chẳng qua bàn tay kéo anh lại gần đã bán đứng lý trí của cô, cô cắn môi khẽ nâng mặt lên, trên cổ nổi gân xanh căng thẳng, anh lại không chịu thoả mãn cô, mà giờ phút này chính thân thể của anh cũng đang khó chịu

Môi dính ở trên cổ cô, cái lưỡi liếm một vòng, Tử Ca trong miệng tràn ra tiếng nức nở, thân thể bể tan tành. Rốt cục không chịu nổi tràn ra tiếng ngâm nga, thân thể giãy dụa muốn gần sát anh hơn. Mộ Diễn bị động tác của cô kích thích cũng không chịu nổi nữa, một lần nữa đè ép cô tiến vào

Mộ Diễn tiến vào khiến Tử Ca vang lên tiếng thét chói tai, cô muốn tránh khỏi sự trói buộc này, trong cơ thể lại phản đối, cô thậm chí có thể nghe được tiếng va chạm mập mờ giữa hai người

Một lúc lâu, lâu đến nỗi cô không thể chịu nữa, anh mới bắt lấy bàn tay cô để lên trên cổ mình, anh muốn đổi tư thế

Loại cảm giác ngập tràn trong đầu cô, Tử Ca chưa bao giờ cảm thụ nhiều như vậy, cô gắt gao ôm cổ anh, cho đến khi kích tình qua đi, mới thả lỏng thân thể buông tay xuống

Thân thể mệt mỏi không muốn nhúc nhích nữa, nhìn dáng vẻ cùng bộ mặt thoả mãn của anh Tử Ca hận muốn đấm chết anh. Cô nhìn đồng hồ, thân thể giật giật, cô còn muốn đi bệnh viện thay ca cho Trương mụ, miễn cưỡng cầm cái chăn bọc lấy thân thể mình, cô đứng dậy lại bị ngã lên chiếc thảm

Mộ Diễn thiêu mi, đứng trước mặt cô "Rõ ràng rất hưởng thụ, tại sao so với tôi lại mệt mỏi hơn?"

Tử Ca khoanh tay bắt được chiếc gối ném vào mặt anh "Anh câm miệng cho tôi"

Người này, luôn cao quý như vậy, nâng tay nhấc chân lúc nào cũng đều ưu nhã, nhưng tháo hình tượng đó xuống anh lại giống lưu manh đến mười phần

Anh một tay kéo thân thể trần truồng của Tử Ca lại gần, sau một khắc cô cảm thấy rét run, trong mắt còn chưa hết sự kinh ngạc liền bị Mộ Diễn ôm lấy "Tắm"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.