Chương trước
Chương sau
Có người nói yêu là chết mê chết mệt

Người ta nói yêu là trời đất quay cuồng

Tử Ca yêu Chung Nham chỉ cảm thấy trong lòng mong muốn có một bờ vai để dựa vào

Cho nên Chung Nham nói không yêu cô thì cả trái tim đều trống rỗng

Tại bữa tiệc cả phòng được một bữa xôn xao. Một đôi ngọc bích xuất hiện ở trước mặt mọi người, Mộ Diễn một bộ tây trang màu gỉ sét, dáng người anh cao ngất, chuẩn từ đầu đến chân, anh tràn đầy tự tin, ánh mắt lạnh hơi nheo lại, khoé miệng vẽ thành một đường cong

Đột nhiên tim đập mạnh, Tử Ca cất bước đuổi theo bước chân Mộ Diễn, cô đi mấy bước cuối cùng cũng đuổi kịp Mộ Diễn, đứng bên cạnh anh, cằm hơi nâng lên, thể hiện sự quật cường lẫn vẻ mặt không chịu thua của cô

Nói là Lễ Chúc Mừng nhưng nghiêm chỉnh mà nhìn nhận ai cũng biết Hạ Xương Nguyên mượn buổi lễ này để bộc lộ quan điểm của ông ta. Mọi người trong lòng biết rõ ràng Lễ Chúc Mừng chẳng qua chỉ là nguỵ trang

Lữ Phương khách khí cùng mấy người quen bắt tay, Tử Ca lẳng lặng đi vào trong góc, cô tới chính là muốn gặp ba, cô muốn suy nghĩ của ông là gì?

Đàn bà không phải là vật nuôi của đàn ông, mặc dù hiện tại vị trí của cô khiến mọi người trong xã hội phỉ nhổ, nhưng là coi như khắp thiên hạ mọi người đều xem thường cô, cô cũng tuyệt đối không bao giờ xem thường mình

Đối với đàn ông, đàn bà lộ càng nhiều càng tốt nhưng người đàn bà của mình che càng kín càng đẹp

Cô lắc đầu cười cười, xoay người hướng về phía bọn họ, tiện tay cầm một ly rượu đỏ, đến gần thì nghe thấy tiếng giới thiệu của bọn họ

"Vẫn nên trở về chỗ" Mộ Diễn kéo cánh tay Tử Ca muốn cô tránh xa họ một chút

"Ba" Tử Ca cười khẽ, cô đứng trước mặt Hạ Xương Nguyên

Các cô gái ở đây đều xinh đẹp, Tử Ca cau mày nhìn đông đảo tầm mắt đang giằng co ở trên đùi của mình, nét mặt của cô vô cùng lạnh, đi lại với tư thế ưu nhã mê người

Nếu tôi không có được thì người khác cũng không bao giờ chạm được đến nó

Hạ Tử Ca cười yếu ớt ngâm ngâm đứng trước mặt Hạ Xương Nguyên trước, thậm chí không để ý tới người chung quanh "Ba, mẹ bị bệnh " cô chỉ muốn biết trong lòng ông còn có Tạ Phương hay không?

Hai năm không dài không ngắn, cô khổ cực nhưng cũng rất liều, nhưng kể từ khi biết được ba ở sau lưng ra tay với mình, Tử Ca lại không rõ trong lòng mình có cảm giác gì, thất vọng có khổ sở cũng có

====

Có những thứ, đã từng chạm qua, yêu thương qua nhưng lâu rồi không được nhắc đến sẽ bị lãng quên

Tại sao có thể độc ác như vậy ngay cả khi Tạ Phương nằm viện ông cũng không đến

Quan trọng nhất là ông không nên, không nên để mặc cho Minh Châu cùng Lý Phân đến khiêu khích Tạ Phương, lại càng không thể một cuộc điện thoại cũng không gọi khi Tạ Phương đang nằm viện. Tử Ca lạnh lùng nâng ánh mắt lên,tầm mắt sắc bén bắn về phía bên trong nơi đó có Hạ Xương Nguyên cùng một người đàn bà khác đang khoác tay nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.