"Chung Nham, lúc tôicần anh thì anh ở đâu? Hiện tại, anh cảm thấy anh có tư cách nói chuyệntình cảm với tôi sao? Chúng ta đã đi quá xa rồi, khi anh ôm Minh Châuhạnh phúc vui vẻ thì tôi đang ở CK tiếp khách, bị người khác đùa giỡn.Anh hỏi tôi có chán ghét anh hay không sao? Chung Nham, anh cảm thấy tôi còn hứng thú để trả lời anh sao?" Nước mắt khống chế không được chảyxuống, cô không có cách nào thoát khỏi tình trạng bi thương hiện tại
Cô - Hạ Tử Ca cũng không là phải là một cô gái yếu đuối, nhu nhược nhưngmỗi lần nhớ tới khoảng thời gian đó không ai đưa tay giúp cô một lần,trong lòng đau đớn càng thêm mãnh liệt "Chung Nham, nếu tôi nói tôikhông hận anh, thì những ngày tiếp theo tôi không biết mình phải sốngthế nào để quên đi quá khứ đau buồn đó"
Bàn tay nắm thậtchặt bả vai cô chợt buông ra mang theo vài phần quyến luyến không thôi,cuối cùng chỉ có thể đem cô ôm vào trong ngực, áo sơ mi mỏng hút nướcmắt của cô, những giọt nước ấm áp giống như muốn đả thương lồng ngực của anh ta. Cánh tay hung hăng buộc chặt lại, ôm cô thật chắc, muốn đem côkhắc sâu vào thân thể mình
"Tử Ca, em đang tuyên án tử hìnhđối với tôi đúng không?" Hồi lâu, thanh âm của anh ta từ trên đầu truyền xuống, đè nén nỗi đau trong lòng
Nhất thời im lặng, haingười ôm nhau không nói gì, ngực của anh ta ấm áp khiến cô muốn ở đómãi, nhưng nơi này không dành cho cô. Hai người đứng ở hành lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-co-gai-cho-can-ro/2022838/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.