"Khốn kiếp. . . . . ."
Tử Ca đạp giày cao gót bước nhanh, tiến về phía trước, một tay giơ trướcmặt người đàn ông kia. Không để cô như ý, người đàn ông dễ dàng bắt được tay cô, chỉ xoay tròn một cái cả người cô nằm trong ngực anh, lệ trongmắt đã được cô kìm chế , dọc đường đi trong lòng cô run run sợ hãi vàogiờ khắc này đều nổ tung.
“Tại sao anh có thể làm như vậy? Tại sao anh có thể. . . . . ." Tại sao có thể lấy bệnh tình của mẹ ra hù cô.
Nhẫn nhịn không được, lệ trong mắt đã rớt xuống, Tử Ca giơ hai chân đạp anh một cái, sự ủy khuất trong lòng cùng sự sợ hãi lập tức bộc phát rangoài, khiến cô muốn phát tiết lên người khác, động tác của cô khiếnchân mày Mộ Diễn nhíu chặt, anh ôm lấy cô đặt cô lên bả vai, bàn tay giữ đôi chân đang đạp loạn của cô, động tác này khiến Tử Ca cả kinh, đầuhơi rũ xuống, cô cảm thấy cả đầu đang treo lơ lửng, trong lòng dâng lêncảm giác khẩn trương.
"Anh. . . . . . Để tôi xuống. . . . . ." Tử Ca giùng giằng muốn thoát khỏi bàn tay anh, nhưng tư thế nhưvậy khiến cô suy sụp hoàn toàn, sắc mặt đỏ bừng không biết là vì độngtác của anh hay vì cảm giác của bản thân, trực giác nổi lên một trận khó chịu.
Người đàn ông nặng nề vỗ vào mông của cô,thấp giọng lộ ra vẻ uy hiếp, "Nếu không nghe lời tôi sẽ đem cô ném rangoài."
"Trình Lan. . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-co-gai-cho-can-ro/2022833/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.