Tại sao lại như thế?
Tại sao không có gì cả?
Hắc Triệt dường như không tin vào mắt mình. Bàn tay anh đặt lên tấm lưng cô, nếu như lúc này tấm lưng cô xuất hiện dấu tích của hình xăm đó dù chỉ là một vệt nhỏ nhoi thì anh sẽ mừng biết mấy
Lòng nóng như lửa đốt đi qua đi lại, trong đầu anh đột nhiên hiện lên ba con chữ: ADN
Những vật dụng trong phòng của Vệ Kết vẫn để như cũ, chắc hẳn sẽ còn lưu lại một vài sợi tóc của cô. Đem tóc của Tử Kỳ và Vệ Kết đi xét nghiệm. ADN là con đường cuối cùng để nhận biết được sự thật
"Vương Diệp, đem hai mẫu tóc này đi xét nghiệm. Càng nhanh càng tốt" Hắc Triệt đưa hai sợi tóc được đựng trong túi
"Dạ vâng" Vương Diệp nhận lấy
3 năm, đã 3 năm anh không thể nào ngủ yên. Hình ảnh cô nở nụ cười tươi rói gọi anh là cha, hình ảnh cô đang cố gắng bò đến chỗ anh, tất cả như một cơn ác mộng
Nhìn Tử Kỳ nằm trên giường, bàn tay anh đưa ra muốn chạm vào gương mặt ấy. Gương mặt khiến anh phải hàng ngày nhớ nhung đến phát điên. Nhưng rồi bàn tay anh dừng giữa không trung, sau đó rút về
Trước khi chưa xác định được điều gì, anh không thể tùy tiện làm bừa, không thể phản bội Vệ Kết!
Kết quả xét nghiệm chính là cơ hội cuối cùng để anh biết được sự thật
~~~~~~~*~~~~~~~
"Lão đại, chúng tôi đã theo dõi Vương Diệp, hắn ta mang theo hai vật gì đó vào trung tâm xét nghiệm, có vẻ rất gấp gáp"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-cha-ta-ghet-nguoi/541733/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.