"Aaaaaaa!!!!"
Hắc Triệt mặc kệ sự đau đớn của Vệ Kết. Đây là lần thứ mấy bản thân cô cũng không nhớ rõ. Mỗi ngày mỗi giờ, anh đều có những hình thức tra tấn khác nhau với cô
Khi thì thả những con vật cô sợ hãi lên người cô, khi thì phát tiết điên cuồng lên cơ thể cô, có khi đem cô treo ngược lên trần nhà cả ngày, không thức ăn, nước uống. Đến khuya thì cột cô ngoài cây, để cơn gió lạnh rét như muốn cắt xé da thịt cô. Ngày lẫn đêm, cô đều không thể yên bình chợp mắt
"Hắc Kết, lá gan của em ngày càng to. Tôi thật muốn mổ xẻ cơ thể em để coi rốt cuộc nó đã to đến mức nào rồi" Anh bóp cằm cô đối mặt với anh
"Ông giỏi thì gϊếŧ tôi luôn đi, khốn khϊếp!"
Cơ thể cô vẫn chưa hồi phục, hai chân và vai đều băng bó, anh vẫn tàn nhẫn tra tấn cô
"Gϊếŧ em thật quá dễ dàng. Tôi luôn muốn để em có một cuộc sống an nhàn bên cạnh tôi. Kết cục ngày hôm nay là do em tự chọn lấy!" Anh đẩy mặt cô ra
"Ông thật ích kỷ. Ông không thể vừa chiếm đoạt tôi, vừa giữ lấy Sa Mị. Đứa con của Sa Mị không thể không có cha!"
"Vậy còn Thần nhi thì sao? Nó không thể không có cha, tôi chính là cha hợp pháp của nó!"
"Ông không xứng đáng! Từ khi trở về đây, thằng bé đã được tiếp xúc với những thứ ghê tởm gì? Mùi máu tươi, chết chóc, còn tận mắt chứng kiến cảnh tượng người cha máu lạnh tra tấn, suýt chút nữa gϊếŧ chết mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-cha-ta-ghet-nguoi/541726/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.