*Hắc Gia
Vệ Thần nằm đung đưa chân, lười biếng chỉnh kênh truyền hình. Tất cả người giúp việc vẫn ngồi hưởng thụ sự phục vụ của cô gái kia. Từ ngày cô ta đến, họ không phải làm bất cứ việc gì
Nhìn xem, trước kia cô ta đến đây, cô ta thật xinh đẹp, nóng bỏng. Nhưng còn bây giờ trông vô cùng nhợt nhạt, ngay cả lên tiếng phản đối cũng không dám. Thật đáng thương
Đột nhiên các vệ sĩ từ trong ra ngoài xếp thành hai hàng nghiêm chỉnh ở ngoài cửa, người giúp việc cũng vội vàng chạy ra
Vệ Thần đút hai tay vào túi quần đứng dậy, ngạo nghễ đứng giữa nhà
Từ xa, cánh cổng to lớn của tòa nhà mở rộng, một người đàn ông bế một người phụ nữ từ trên xe bước xuống, gương mặt hết sức lãnh khốc
"Chào mừng cậu chủ và tiểu thư trở về"
Hắc Triệt vừa bước vào nhà, cô gái kia mừng rỡ chạy đến níu tay áo anh, õng ẹo
"Triệt, anh nhất định phải làm chủ cho em. Thằng nhóc chết tiệt này dám khi dễ em"
Anh hất tay áo, đá cô gái kia văng ra một góc, lãnh đạm nói với Vệ Thần
"Lên phòng"
Vệ Thần gật đầu, xoay người nói với cô gái
"Trở về đi, và đừng bao giờ bén mảng tới đây lần nào nữa" Sau đó cậu theo chân Hắc Triệt lên phòng
Đặt Vệ Kết nằm lên giường, anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, thật lâu sau mới lên tiếng
"Đã có chuyện gì xảy ra?"
"Tôi nghĩ ông cũng đã biết, bà ấy bị chứng rối loạn tâm lý" Cậu thở dài
"Nguyên do?"
"Có một lần Nặc Nhĩ nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-cha-ta-ghet-nguoi/541716/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.