Ân Mộng mím môi, thấy cô như vậy thì nuốt hết những lời mắng mỏ lại vào bụng, bước tới vỗ nhẹ vào lưng cô.
"Nói thật cho mình biết, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Đó là con của ai?"
Ngày hôm qua Ân Mộng trở về và suy nghĩ cả đêm, nhưng cũng không thể tìm ra lý do. Mặc dù cô ta và Tiểu Manh học các khoa khác nhau, nhưng họ sống trong cùng một ký túc xá và cùng một câu lạc bộ, hầu hết thời gian đều ở cùng một chỗ.
Ngoại trừ Nhâm Ý Hiên và các thành viên trong câu lạc bộ, Tô Tiểu Manh không bao giờ thân cận với những nam sinh khác.
Giờ cô đang khóc, cơ thể nhỏ bé run rẩy không ngừng...
Mười chín tuổi, gặp phải chuyện như vậy, đầu tiên bản thân sẽ hoảng sợ.
Tô Tiểu Manh là một cô nhóc hay ầm ĩ từ khi còn nhỏ, đã gây ra vô số rắc rối nhưng cô chưa bao giờ gặp rắc rối lớn như vậy. Vừa nghĩ đến bố mẹ cô biết, vừa nghĩ đến việc nó sẽ lan rộng trong trường, cô đã sợ đến mức không nói được lời nào, chỉ có thể ôm chân co rúc trên giường.
"Khóc có ích lợi gì chứ!"
Ân Mộng có chút khó chịu: "Chuyện đã xảy ra rồi, cậu lại không nói gì hết thì làm sao giải quyết?!"
Bị Ân Mộng mắng hung dữ như vậy, Tô Tiểu Manh càng cảm thấy ấm ức...
Nếu không phải tại chú út mặt người dạ thú đó của cậu thì chuyện này có xảy ra với mình không?
Cô cảm thấy vô cùng uất ức, nhưng cô cũng không thể nói với Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/583668/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.