Đan Minh Húc cũng mím chặt môi, vỗ nhẹ vào lưng Đan Minh Lãng. 
Cả hai đứng sang một bên, không dám nhìn ông bà ngoại. 
"Anh Phong Mạp." 
Ân Thiệu Huy bước lên trước và bắt tay với Bạch Phong Mạo: "Lâu rồi không gặp, vừa gặp lại đã khiến anh chê cười rồi." 
"Anh hiểu mà, em Chu cũng tới à, mau vào trong ngồi đi, bên ngoài lạnh lắm." 
Ân Thiệu Huy và vợ bước vào nhà. 
Đan Minh Húc và Đan Minh Lãng đang định đi theo thì bị Ân Mộng kéo ra. 
"Chị…" 
"Đứng ở đây, mấy đứa vào trong làm gì?" 
"Bên ngoài lạnh lắm..." 
Đan Minh Lãng rùng mình và vội vàng nói. 
"Lạnh? Em biết lạnh hả? Em ném mợ út vào nhà kho, sao không nói lạnh đi?" 
"..." 
Đan Minh Lãng cúi đầu và ngừng nói. 
Đan Minh Húc ngước mắt lên, nhìn Ân Mộng và trầm giọng hỏi: 
"Chị, cậu út... cậu út định phạt chúng cháu như thế nào đây?" 
"Thật sự phải trừng phạt sao? Không phải mợ út... không sao à?" 
Đan Minh Lãng là một người lạc quan và luôn nghĩ về những điều tốt đẹp nhất trong mọi việc, nhưng Đan Minh Húc thì không lạc quan như vậy. 
Xét theo sự phát triển của sự việc ngày hôm nay, cậu út chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ. 
"Chị, nói cho em biết đi..." 
"Cho dù chú út không trừng phạt mấy đứa, nhưng sau khi trở về, bố mẹ cũng sẽ không buông tha cho mấy đứa đâu! Chị cũng sẽ không." 
"Chị, tại sao chị lại tham 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079799/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.