Thôn nhà họ Tô nằm gần núi Thanh Thành. 
Thôn làng tương đối lạc hậu, ruộng chiếm phần lớn diện tích. 
Bố Tô dẫn Ân Thời Tu đậu xe ở bãi đậu xe công cộng gần nhất. 
Mẹ Tô nhìn xe của Ân Thời Tu và có chút lo lắng. 
"Không có chuyện gì sao lại lái Bentley đi chứ..." 
Tập đoàn Ân thị có một công ty con ở Thành Đô và chiếc xe này đã được anh lái ra khỏi công ty. 
Ân Thời Tu thấy mẹ Tô lo lắng, vội vàng nói: "Không sao đâu ạ, chiếc xe này được trang bị định vị vệ tinh và hệ thống báo động tự động." 
"..." 
Mẹ Tô nhướng mày và không nói gì nữa. 
"Oa! Ngầu quá, Tiểu Ân, con lắp cho xe chú một cái được không?" 
Bố Tô cười ha hả đi đến. 
"Lắp cái đầu ông, xe của ông mà bị trộm thì đáng giá mấy đồng chứ?" 
Mẹ Tô trợn mắt nhìn Bố Tô lẩm bẩm. 
"Vợ à, sao em lại nói như vậy..." 
Ân Thời Tu cầm vài hộp quà và cùng Tô Tiểu Manh đi theo sau. 
Khi đến cổng thôn nhà họ Tô, Ân Thời Tu rõ ràng là sửng sốt, trước mặt anh là một con đường nhỏ có mười tám khúc cua, tuy rằng đường xi măng đã được trải nhựa nhưng một số đoạn mặt đường đã bị nứt và không được bằng phẳng cho lắm. 
Từ cổng thôn đi vào thì không sao, nhưng càng đi sâu vào, Ân Thời Tu thấy con đường xi măng ngày càng hẹp lại, cuối cùng bóng con đường xi măng hoàn toàn biến mất. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079773/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.