Tô Tiểu Manh vội vàng quay đầu lại và nhìn chằm chằm Ân Thời Tu, nhe răng trợn mắt: 
Chú điên à? Nhậm Ý Hiên đó? Chú không xấu hổ hả? 
Ân Thời Tu bị nhìn chằm chằm đến mức mắt gần như lồi ra, nhưng anh chỉ liếc nhẹ cô một cái, sau đó đi đến trước mặt mẹ Tô, chỉ vào mấy hộp quà bên cạnh: 
"Đem mấy cái này đúng không ạ?" 
Mẹ Tô gật đầu. 
Ân Thời Tu lấy áo khoác của mình, mặc vào và nói với Tô Tiểu Manh: 
"Em không cần đi đâu." 
"..." 
Tô Tiểu Manh nghiến răng, yên lặng trở về phòng, lấy áo khoác đi theo anh ra ngoài. 
Anh đi mà cô không đi sao? 
Thay vì tưởng tượng ra hàng ngàn cảnh khi chú và Nhâm Ý Hiên đối mặt nhau ở nhà, tốt hơn là cô nên bất chấp đến và nhìn tận mắt. 
Mẹ Tô liếc nhìn Ân Thời Tu, rồi nhìn Tô Tiểu Manh. 
Trong lòng bà có một cảm giác mơ hồ... 
Có vẻ như Ân Thời Tu có thể chịu đựng được tính khí của Tô Tiểu Manh. 
... 
Nhà họ Nhâm và nhà họ Tô là quan hệ lầu trên lầu dưới, tuy rằng loại phòng giống nhau, nhưng trong nhà có một đứa con trai và nhà có một đứa con gái vẫn khác biẹt rất rõ ràng. 
Phong cách nhà họ Nhậm có phần quy củ, còn nhà họ Tô ấm áp tự nhiên hơn rất nhiều. 
Tô Tiểu Manh hít một hơi thật sâu trước khi nhấn chuông cửa. 
Cô chưa kịp thở ra hơi thì cửa đã bị mở ra. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079768/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.