Thời gian dần trôi qua.
Tô Tiểu Manh đang ngồi bên giường, ngoài cửa sổ có một cây rất cao, thân cây trơ trụi, lộ ra vẻ ảm đạm của mùa đông.
Cô phát hiện ra điều mới lạ, không ngờ trên thân cây trơ trụi đó vẫn còn lác đác vài chiếc lá, đang đong đưa nhưng không thể nào rụng xuống được.
Khu phòng bệnh yên tĩnh hơn rất nhiều so với khu khám bệnh, nhưng tiếng ồn ào chưa từng bị ngắt quãng, khiến người khác hơi buồn bực mất tập trung.
Nơi này gần với khoa sản, Tô Tiểu Manh đã đến đây vài lần rồi.
Ba tháng trước, cô không thể nào ngờ rằng sẽ có một ngày, mình ngồi trên giường bệnh của bệnh viện, đợi làm phẫu thuật phá thai khi chỉ mới mười chín tuổi.
Cô thở dài thườn thượt.
Coang! Coang! Coang...
Đối diện bệnh viện là nhà thờ lớn, lúc này tiếng chuông nhà thờ đang vang lên...
Cô đã đếm được mười hai tiếng.
Đúng lúc này, y tá đi vào hỏi: "Cô là Tô Tiểu Manh đúng không?"
Tô Tiểu Manh nhất thời căng thẳng, vội vàng đứng dậy đáp: "Vâng, chính là tôi."
Y tá rất xinh đẹp nhưng vẻ mặt lại rất lạnh nhạt, tay đang cầm một thứ giống như mẫu đăng ký, thấy cô đáp lại thì cô cúi đầu đánh dấu, rồi nói: "Cô đừng đi lung tung, sắp đến lượt cô tiến hành phẫu thuật rồi."
"... Vâng!"
Tô Tiểu Manh đáp lại, rồi hít sâu một hơi, cố gắng để mình tỏ ra không cần phải căng thẳng như vậy.
Nhưng dường như việc hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079720/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.