M ậ t th ấ t thoát hi ể m.  Địa điểm cũng không quá xa, hai người vừa trò chuyện vừa lái xe, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa quán ăn gia đình.   Mạnh Lưu Cảnh kéo tay Ngụy Thanh Chu, gọi nàng lại:   "Lát nữa... tớ có thể nói với mọi người rằng chúng ta đang ở bên nhau không?"   Trên đường đến đây, cô đã hạ quyết tâm. Nếu trong chuyện tình cảm, cô luôn chậm hơn Ngụy Thanh Chu một bước, vậy thì từ giờ, trong mọi việc sau này, cô phải chủ động hơn một chút. Cô không muốn để người vốn đã rụt rè như Ngụy Thanh Chu phải là người mở lời trước.   Ngụy Thanh Chu từng nghĩ đến chuyện này, nhưng nàng luôn cảm thấy hai người vừa mới xác định mối quan hệ, nếu Mạnh Lưu Cảnh chưa quen với sự thay đổi này, nàng cũng sẽ không vội vàng thúc giục. Dù sao người đã là của nàng, nói vào lúc nào cũng được, nàng có thể chờ.   Nhưng không ngờ rằng lần này Mạnh Lưu Cảnh lại chủ động nhắc đến trước, nàng có hơi bất ngờ. Nhớ lại chuyện đối phương giúp mình cài dây an toàn lúc nãy, nàng cũng phần nào đoán được tâm tư của cô ấy. Thế nên, nàng không vội xuống xe mà nghiêng đầu nhìn Mạnh Lưu Cảnh, khẽ hỏi:   "Cậu đang nghĩ gì? Nói cho tớ nghe đi."   Mạnh Lưu Cảnh vô thức đưa ngón tay lên cào nhẹ vào má, như muốn xua đi cảm giác nóng bừng trên mặt mình. Nhưng đôi tai ửng đỏ đã bán đứng cô.   "Tớ muốn chủ động hơn một chút." Mạnh Lưu Cảnh ngập ngừng, nhưng vẫn kiên trì nói tiếp, "Bởi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-luu-canh-bon-mua-binh-an/4623065/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.