Th ủ Ph ạ m. Ngụy Thanh Chu kéo nhẹ góc áo Mạnh Lưu Cảnh, vô tình nói: "Đường núi gập ghềnh thế này, sớm biết vậy tớ đã không mang đôi giày này, khó đi quá." Kế toán vốn rất thích nói chuyện, nghe vậy liền chủ động giơ chân lên cho nàng xem. Hắn đang mang một đôi giày nhựa màu xanh lục, trông có phần cũ kỹ, đế giày rộng và dày: "Mấy người trẻ tuổi không thích kiểu này, chứ nếu cần thì tôi có thể mua giúp mấy đôi. Hôm qua tôi còn đi chợ đấy, giày bây giờ đắt thật, đôi này của tôi mang bao nhiêu năm rồi, lúc mới mua chỉ có mấy đồng thôi." Bùi Dung Triệt đi phía sau lên tiếng: "Vẫn còn chợ à? Ở đâu vậy?" Kế toán đáp: "Xa lắm, ở trên trấn, cứ năm ngày mới họp một phiên. Các cô cậu chẳng phải sắp đi rồi sao? Nếu không thì tôi dẫn đi chơi một vòng." Lưu Húc Hà tò mò hỏi: "Vậy đi một chuyến mất bao lâu? Lần sau bọn tôi quay lại tìm chú, mình cùng đi nhé." Kế toán cười lớn: "Nhà tôi nghèo, xe điện còn chẳng mua nổi. Mấy cô cậu lái xe thì hơn một tiếng là tới, chứ tôi toàn đi bộ. Đến chợ sớm quá thì phải ngủ lại ở ga xe một đêm, sáng hôm sau mới về. Hôm nay tám giờ hơn tôi mới về đến nơi, nghỉ ngơi một chút rồi qua tìm mọi người, nhanh đấy chứ?" Mạnh Lưu Cảnh phụ họa: "Chú làm kế toán của thôn lâu thế rồi, không có trợ cấp gì sao?" Kế toán ngớ ra: "Trợ cấp gì chứ?" Mạnh Lưu Cảnh giải thích: "Người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-luu-canh-bon-mua-binh-an/4623044/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.